Chương25.(H) Yếu sinh lý??!

1.4K 57 6
                                    

Nó hôn lấy nàng thật cuồng nhiệt....
Nó làm nàng cảm thấy rợn người...
Nàng đặt tay lên vai nó,đẩy đẩy ra....cố gắng nói."Em...!!Dừng...lại!Em nói....sang đây học....!Chuyện này là lừa gạt a~Manh !!"
"Cô thơm quá àhh~~" nó cắm đầu vào hõm cổ nàng,dụi dụi mũi hít mùi hương.Thật sự là mùi da thịt Mạc Hàn rấtt là quyến rũ luôn,nó quyết định rồi :3 nó sẽ ăn sạch nàng ấy.Nó hiện tại đang ở nhà riêng của nàng ấy,kiểu này thì nó có làm gì cũng chỉ nàng và nó biết...không sợ gì nữa a.
Mạc Hàn thật sự hối hận khi nhận lời dạy kèm tại nhà nàng từ đứa trẻ họ Đới .Nó có âm mưu sẵn cả rồi.......xem ra nàng đã bị nó lừa trắng trợn,tí nữa chuyện gì sẽ đến với nàng đây?
"Ư ư,nè!!!" Nàng quát nó một tiếng khi nó bật hẳn đi hàng cúc áo của nàng,làm nửa người nàng và cặp áo ngực đỏ quyến rũ lộ ra."Đừng có thô lỗ,vừa tắm xong mặc áo vào em lại cởi tung ra!!!"
"Cô mặc cũng như không mặc thôi,cái áo này rộng như vậy,cổ áo lỏng thế này thì có mà cô định câu dẫn em trước!"
"...Em đừng có ăn nói bậy bạ." Nàng trừng mắt.Cơ mà thấy nó nói cũng đúng....nàng bị ghim trúng phóc ngay tim đen,nàng cố tình mặc thứ này chỉ để chọc ghẹo nó tí,ai ngờ nó bỏ tập bỏ sách,lôi nàng lên giường thế này...Sai lầm quá mà.
"...Mama." Nó vừa hôn hôn nhẹ lên môi nàng,vừa hỏi han."Gia đình cô đâu rồi....?"
"...Họ sống bên Anh.Tôi là con một." 
"Là...là con một?Lại còn gia đình sống ở nước ngoài á?" Nó hơi nguệch mặt ra,trông cực kì ngố.
"....Ừ...." Nàng đưa tay,vuốt vuốt mái tóc vàng của mình,nói nhẹ nhàng với nó."Đây không phải là nhuộm,em hiểu chứ?Tại sao trong trường lại chỉ có mỗi mình tôi có tóc màu vàng."
"...Hiểu rồi-.-Vậy em cũng sẽ đi nhuộm như cô. :3!!!"
"Con bé này,nếu em muốn bị đuổi học...cứ nhuộm."
"Mama!!Em không thể không gặp cô được a~~~" nó ôm chặt lấy nàng.
"Vậy đừng có nhoi...!"
Nó lướt ngón tay trên vùng bụng phẳng của nàng,rồi liếm môi ranh mãnh nói."...Gia đình xa như vậy,không cứu cô được rồi."
"No!Em chỉ có thể ở lại một tiếng rưỡi nhớ không?"
"Tận dụng tí đi.Nếu cô muốn...em sẽ ở lại 3 tiếng."
"Khoẻ thế à?" Nàng cong môi cười quyến rũ,liếc mắt nhìn Đới Manh ."Cỡ em.....30 phút là nằm im một chỗ rồi."
"Cô chắc chưa?"
"Sure,babe."
"Em cho cô thấy."
Mạc Hàn nháy mắt,nàng chọc ghẹo đứa trẻ ngay."...Yếu sinh lý đừng cố quá nhé,lỡ có tụt máu hay lên máu gì đó thì...em biết,tôi không chịu trách nhiệm."
"Cái bà thím này...." Đới Manh bị chọc đến nổi máu nóng dồn lên não,nó sẽ cho nàng thấy nó 'yếu' sinh lý như thế nào.!!!
"Chờ đã....." Nàng nhíu mày,chặn tay nó lại."Tôi trao thân cho em.Lỡ em...bỏ rơi tôi thì tính làm sao đây?"
"...Còn tìm được kèo nào thơm hơn cô nữa đây." Mặt nó nham nhỡ ơi là nham nhỡ,ấy mà cũng thật là đáng yêu chân thật.Mạc Hàn không cản nổi mà.
Hợp đồng tình nhân cũng ký rồi,bây giờ nó không thoát khỏi nàng thì nàng lo gì,mọi thứ sẽ ổn thôi.
Mạc Hàn thở nhẹ một hơi,nàng kéo nó xuống,nhìn sâu vào mắt nó,nói lời thật câu dẫn."Kèo thơm...mà em lại yếu sinh lý,tội nghiệp thật a."
Đới Manh ấn mạnh môi vào môi nàng ngay sau khi nàng nói xong câu đó như kiểu hâm doạ nàng,thế rồi nàng cũng quàng tay kéo nó xuống để cùng nó hoàn thành nụ hôn.Nàng chủ động đưa lưỡi sang trước,nó cũng dùng lưỡi của mình chào đón vị khách quen thuộc.
Hai cái lưỡi quấn lấy nhau,va chạm tạo ra một loại âm thanh kích thích.
Đới Manh là người dứt nụ hôn ra trước vì nó biết nó đang dần rút hết khí Oxi của đối phương,chuyển dần nụ hôn xuống cổ nàng,nó kéo nàng ngồi dậy,để dễ 'làm việc'...Mạc Hàn ngửa cổ ra,cho đứa học sinh hôn hít,nàng không quen dặn dò y hệt như những lần trước."Làm ơn...đừng để lại dấu,tôi phải...đi dạy vào sáng mai a."
Lần này nó hư hơn mấy lần trước Mạc Hàn 'ưm' một tiếng nhẹ trong miệng vì cảm nhận được nó mút mạnh lên da cổ mẫn cảm của nàng, vị trí đó chắc chắn sẽ có dấu của nó...."Manh ,em hư hỏng!!Stop!!!"
Nàng bây giờ nói cũng như không,nó làm như vậy hai ba vị trí,đây là một hành động yêu thương thôi.Dựa cầm lên vai nàng,nó đưa tay ra sau bóp lấy mông nàng một cái rồi thì thầm."Người ta sẽ biết cô đã có chủ.Mama."
"...Tôi là giáo viên,làm ơn đi." Nàng gượng đỏ mặt,đặt tay lên hai vai nó.
Đới Manh kéo cái áo sơ mi của nàng tuột sang hai vai,rồi nó hôn chùn chụt lên vai nàng....Hai tay thì lại chịu trách nhiệm sờ mó từ lưng nàng trượt xuống mông.Mạc Hàn lần đầu tiên cảm thấy cả người tê liệt như vậy....đây là loại cảm giác gì đây?Thật ma mị...
Nàng hơi giật mình vì khoá áo ngực bất ngờ lại lỏng lẻo đi.Nó cởi từ lúc nào không biết....Đới Manh giật phăng cái áo ngực màu đỏ của nàng ra khỏi người nàng,con bé làm thật mạnh bạo,lúc thì ôn nhu lúc thì cường bạo như vầy....nó muốn làm gì đấy?
Nó ngậm ngực nàng,dường như đây là điều nó mong chờ.Nhìn nó thật hạnh phúc,như một đứa trẻ đang bú sữa...dễ thương hết mức.
"A-ah....đừng cắn." Nàng rên rỉ những tiếng đầu cuộc,tay xoa lấy mái tóc đen của nó,cũng có dùng lực ấn nhẹ đầu nó vào ngực mình.
Nó chuyển sang bầu ngực bên kia,tay lại nắn bóp ngực bên này...Mạc Hàn run người vài cái,nàng mỉm cười."Con bé này....em mút mạnh như vậy,còn cắn nữa....Thể hiện cái gì a?Yếu sinh lý thì cứ yếu sinh lý,cần gì ra vẻ mình 'mạnh' chứ."
Nó biết mình bị chọc,đầu liền bốc khói,cố tình mút mạnh một cái làm nữ nhân vừa chọc ghẹo ưỡn mình rên lớn.Nó lườm nàng một cái như ý 'để yên em làm việc,không thì em cho cô khỏi xuống giường'.
Mạc Hàn  rõ ràng không tin Đới Manh mạnh,nàng cười,thách thức tiếp."...Ah...chỉ được giây phút đầu thì em cứ dành sức cho 30 phút sau.Chứ yếu xìu thì tội cho tôi lắm."

[ Hoàn_chuyển ver] ĐỚI MẠC _CÔ GIÁO, EM YÊU CÔ  Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ