- Này em không sao chứ!?!- Anh ấy hốt hoảng hỏi tôi. Chỉ là bị cắt vào da thôi một miếng mà sao anh ấy lại lo lắng thế chứ?
- Nak, tôi không sao...- Tôi nhìn anh
- Đừng bất cẩn nữa- Giọng anh có pha chút giận dữ
- Tôi...xin lỗi- Không biết tại sao tôi lại nói thế
- Không - anh lấy miếng vải quấn vào tay tôi
- Làm nhanh nào Nak- Từ từ đứng dậy, tôi nhìn anh
- Được
Mọi việc được xử lí nhanh chóng, chào tạm biệt anh, tôi trở về nhà
- Trời ơi! Cậu làm sao thế này- Violet hốt hoảng hét lên, như có chuyện lớn lắm
- Cậu làm gì ghê thế, chuyện thường- Tôi nằm xuống ghế sofa
- Cậu nhìn đi, vết thương không hề nhỏ, đỏ hết cả mảnh vải rồi kìa- Cậu ấy nâng tay tôi lên sát trùng
- Mà đồng đội của cậu là ai thế?- Violet hỏi
- Là...Nakroth- Tôi trả lời
- Trùng hợp thế? Hai lần gặp nhau rồi
- Tớ cũng thấy thật trùng hợp
- Cậu biết không Butterfly, nếu hai người ngẫu nhiên gặp nhau ba lần thì sẽ là định mệnh đó
- Định mệnh sao?- Tôi suy nghĩ
- Có thể là thật đấy. - Violet cất hộp băng bó vào tủ
-...
- Thử xem, xem cậu còn gặp anh ấy lần nữa không- Violet
________________
- Ăn thì nhiều mà lúc nào cũng bắt mình đi mua đồ ăn- Tôi đang trên đường đến cửa hàng tiện lợi
- Trời hôm nay đẹp thật- Vừa đi tôi vừa nhìn lên trời ngắm mây
- Á!- Bỗng nhiên tôi đụng trúng ai đó
- Xin lỗi, tôi đang có việc bận
Người đó chạy đi rất nhanh, đó là con trai nhưng tóc mai lại rất dài. Tôi không kịp nhìn thấy khuôn mặt nhưng lại có cảm giác rấy quen...như đã gặp rồi ấy. Bỏ qua suy nghĩ đó, đứng lên, tôi tiếp tục việc của mình
- Anh ta cũng kì lạ, mình mới là người sai cơ mà
________________________
- Kyaaaaaa- Tôi chạy lên phía trước, lưỡi kiếm vung lên, tấn công thẳng vào kẻ trước mặt, hắn gục xuống
- Sơ hở- Phía sau tôi xuất hiện một tên, hắn đánh một nhát vào lưng tôi, lần đầu tiên tôi sơ hở như vậy. Tôi quay lại, cho hắn một phát vào ngực, những tên còn lại lao vào tấn công nhưng tất cả đã bị tôi đánh gục.
Kết thúc trận chiến, lấy cây kiếm làm chỗ dựa, tôi khó khăn bước đi ra khỏi con hẻm. Hơi thở ngày một yếu hơn, mắt thì mờ dần. Ra đến con đường có ánh sáng, tôi ngã xuống đường, trước khi ngất đi, tôi nhìn thấy một người, người đó chạy đến, lay tôi, đỡ tôi dậy...
- Butter à, cậu tỉnh rồi sao?- Tôi mở mắt ra, nhìn thấy cô gái thân thuộc, Violet, và tôi đang ở đâu thế này
- Violet
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Butterfly x Nakroth ] Tên Anh Là Nak
RomanceCô gái sát thủ chưa từng biết yêu ai là gì, cho đến khi cô gặp được tình yêu của mình và là lần đầu cô cảm nhận được hạnh phúc của tình yêu nhưng liệu có thật sự, cái gọi là yêu chỉ toàn màu hồng?