Chương 12: Bên nhau

842 39 32
                                    

Đã 1 tháng rồi kể từ cái tai nạn ấy, cũng đã 1 tháng rồi tôi chưa gặp anh. Nhớ lại thì:

- Anh mới khỏi bệnh mà đi đâu vậy?- Tôi

- Anh có nhiệm vụ quan trọng phải đi gấp- Nakroth

- Khi nào anh về?-

- Cũng hơi lâu, nhanh nhất chắc khoảng tầm 1 tháng nhỉ?-

- Không chịu, em...sẽ nhớ anh lắm- Tôi ôm anh

- Rồi, anh cũng sẽ nhớ em nhưng anh phải làm việc này- Anh xoa đầu tôi

- Vậy thì tùy anh, nhưng- Tôi nhìn vào mắt anh- Phải lành lặn trở về

- Hứa!- Nak

Và rồi, ngày qua ngày trôi qua, tôi vẫn chờ anh về. Không biết anh làm việc gì nhỉ? Tôi thật lo cho anh lắm. Muốn nhắn tin cũng không được, anh bỏ đt ở nhà rồi

Tôi vào nhà anh tìm cái điện thoại xem có gì vui trỏng không. Nằm lên giường anh, mở hộp thư ra, đọc những tin nhắn trong đó. Đúng thật là không có gì vui chỉ có tin nhắn của tôi thôi mà khoan... Ri là ai chứ? ( Ri: tui nà)

" Nhớ ăn uống đầy đủ đấy"- Tin nhắn của Nakroth cho người tên Ri kia

" Vâng, em biết rồi"

- Em sao?- Tôi tò mò "Ri" là ai

Có rất nhiều tin nhắn của anh và " Ri" còn xưng anh em nữa chứ. Rốt cuộc người đó là ai?( Ri: nói rồi, em nà)

- Này, cô là ai thế?-Một giọng nói lạnh lùng vang lên sau lưng tôi

- H...hả?- Tôi giật mình quay lại. Trước mặt tôi là một cô gái khá là xinh đẹp với mái tóc bạch kim thắt làm hai bím

- Cô là ai sao lại vào được đây? Còn nằm lên giường anh Nakroth nữa?- Cô ta tỏa ra sát khí

- Còn cô, sao lại vào đây được?- Tôi hỏi

- Ha, tôi là người anh Nakroth yêu nhất đấy- Cô ta cười

Yêu nhất? Yêu nhất sao? Cái quái gì đây chứ? Anh ấy yêu cô ta nhất sao? Vậy còn mình...

- Trả lời đi, cô là ai?- Cô ta hơi tức giận

- Cô...thật sự là người...Nak yêu nhất sao?- Tôi đau đớn

- Đúng vậy, mà sao cô biết ảnh?-

- Tôi xin lỗi vì đã chen ngang hai người

- Cô nói gì vậy?-

- Tôi xin lỗi nhé

Tôi đứng dậy bước đi, trong lòng thật sự rất đau, anh đã có người yêu nhất sao còn nói yêu tôi làm gì chứ?

- Mệt quá

Tôi ra đến cửa, nghe giọng nói quen thuộc. Cánh cửa mở ra, một chàng trai tóc bạch kim bước vào

- Bướm nhỏ, sao em ở đây?- Nakroth hỏi

- Hức- Tôi khóc

- S...sao vậy? Ai chọc em à?- Anh lo lắng

- Đồ tồi!- Chát. Tôi cho anh một cái tát vào mà, đẩy anh ra chạy nhanh khỏi đây

- C...chuyện gì...- Nak ôm mặt ngơ ngác

[ Butterfly x Nakroth ] Tên Anh Là NakNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ