Chương 20: Tin?

431 36 16
                                    

Anh hãy tin ở em như em đã tin ở anh

____________________________________

Một ngày đẹp trời bắt đầu cùng tiếng chim líu lo, tôi cũng mong ngày hôm nay thật tốt lành nhưng, tai họa bất ngờ đến

Xạch, Nakroth tức giận ném mớ ảnh kia xuống bàn, tạo tiếng động lớn

- Anh à?- Tôi ngạc nhiên nhìn những tấm ảnh anh ném xuống. Cái quái gì đây, đây là...hình ảnh của một người phụ nữ và một người đàn ông nào đó đang tình tứ với nhau và nhìn rõ lại thì, đó là tôi!?

- Giải thích- Anh nhắm mắt lại

- Không phải em, em...không có- Tôi lắc đầu, bối rối

- Thế tại sao- Anh kiên nhẫn gằn từng chữ

- Em không biết, em không làm gì cả, cũng chẳng quen người này và em chưa từng ở đó- Tôi cố bình tĩnh

- Hừ- Anh nhăn mặt

- Anh, không tin em? Anh không tin em sao? Cả đời này em chỉ yêu mình anh, em không có! Anh nghi ngờ em- Tôi khóc nhưng vẫn mở miệng cười- Tại sao anh lại nghi ngờ em... Em luôn tin anh nhưng anh lại vì những bức ảnh nhảm nhí này mà nghi ngờ sao? Anh có phải là Nak mà em yêu không vậy? Chỉ vì chút cỏn con, mà anh mắng em sao

Tôi đá chiếc bàn, chạy nhanh đi. Những tấm ảnh văng tứ tung, anh lặng người, đấm mạnh vào bức tường

- Ê, cho xin cái đĩa game- Murad lao vào nhà- Sao vậy?

Murad nhặt tấm hình lên, nhìn ngắm một hồi, anh xé rách nó

- Ảnh ghép. Quá dễ nhìn ra- Murad

- Thật sao?- Nak

- Không biết thật sao?- Murad ngạc nhiên- Đúng là ghép tinh vi nhưng vẫn nhận ra được mà

- K...không...không- Nakroth ôm đầu, chạy ra khỏi cửa

- Cái gì nữa vậy?- Murad

Anh chạy, chạy thật nhanh đi tìm cô. Anh tự trách mình là thằng tồi, quá yêu cô nên khi nhìn thấy những tấm hình đó mà đã mất bình tĩnh để rồi không nhận ra là ảnh ghép. Cô gái bé nhỏ đó có thể ở đâu được chứ? Anh dừng lại ở công viên gần nhà, đây rồi, cô gái tóc vàng đang ngồi trên chiếc xích đu gần đó, anh định là lại ôm cô thật chặt nhưng. Một chàng trai tóc màu bạch kim giống anh nhưng được vuốt ngược lên lại gần cô, ngồi xuống kế cạnh. Cô như nhận ra đó là ai liền lao lại ôm chầm lấy rồi khóc nức lên, anh nhìn rất thương mà cũng rất buồn, người đó là ai? Mãi mà Butt không nín nên chàng trai đó hôn lên má cô, cô liền nín khóc rồi đánh anh ta một cái. Anh nhìn mà muốn chém tên kia ra từng mảnh. Butt như phát hiện ra anh, cô nhanh chóng đứng lên

- Anh à- Tôi đưa tay lên nhưng anh đã chạy đi rồi- Em

- Ai vậy em?- Anh chàng kia

- Chào anh em đi trước

Tôi đi về nhà anh, đến nơi có một người con trai, người con trai tôi dành trọn trái tim đang ngồi thẫn thờ

- Nak à, anh đó chỉ là...- Tôi bước đến

- Đi đi- Anh nói

- Anh- Tôi rơi nước mắt- Anh vẫn như vậy

-...- Anh không nói gì

[ Butterfly x Nakroth ] Tên Anh Là NakNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ