Chương 42

134 15 0
                                    

Xe ngựa rất rộng lớn đột ngột có người chen vào nên có chút chật chội, toàn bộ trong xe tựa hồ cũng bị hơi thở của một mình hắn lấp đầy, khiến nàng có cảm giác rầu rĩ hít thở không thông.

Mắt của hắn nhìn chằm chằm vào môi nàng, nàng không ngừng mím môi mang theo một loại dụ hoặc, giờ phút này ánh mắt hắn không còn lạnh như băng, mà nhiều hơn một phần tình cảm.

Đôi mắt hắn sâu không thấy đáy của hắn có thể khiến cho vạn vật thế gian ảm đạm thất sắc, dường như muốn đem nàng hút vào.

Tim Park Ji Yeon đập nhanh, thay đổi liên tục như không có quy luật, không biết tại sao lại lúc thì đập nhanh , lúc lại như muốn ngừng đập.

Trong lúc nhất thời, nàng quên mất cả phản ứng.

Nàng chưa từng yêu đương nên nàng không biết...

Thấy nàng khó có được lúc thuận theo như thế này, khóe môi hắn khẽ nhếch lên, hài lòng cười khẽ, bạc môi khêu gợi có ý muốn áp lên...

"Thất ca."

Ở phía sau, không biết có chuyện gì , một tiếng nói đột nhiên vang lên cắt đứt tất cả mọi ái muội.

Kim Myung Soo thân mình hơi cứng một chút, hai mắt nhanh chóng trầm xuống, có thể thấy hắn đang vô cùng tức giận.

Park Ji Yeon lập tức bừng tỉnh, theo bản năng lui về phía sau, cựa quậy thoát khỏi sự ôm ấp của hắn, thở ra một hơi. Không biết là nhẹ nhàng thở ra, hay ...

Sắc mặt Kim Myung Soo không tốt chút nào, sự tức giận trong mắt càng thêm rõ ràng. Nàng trốn nhanh như vậy sao? Chẳng lẽ hắn là độc xà hay mãnh thú sao?

Mành xe ngựa bị xốc lên, đầu Kim Jun Su dò xét tiến vào, khi nhìn thấy Park Ji Yeon thì trong mắt hiện rõ sự trào phúng: "Thất ca, huynh muốn đưa người quái dị trở về nhà sao , Hoàng nãi nãi chỉ bảo huynh tiễn nàng, cũng chưa nói nhất định phải đưa về nhà. Đưa xuất cung là được rồi, còn lại bảo bọn nô tài đưa nàng ta trở về phủ."

Hai mắt Kim Myung Soo híp lại, ánh mắt lạnh như băng thẳng tắp bắn về phía Kim Jun Su.

Kim Jun Su khẽ run, lại không rõ bản thân mình làm sai ở chỗ nào, mặc dù có chút e ngại ánh mắt kinh khủng của Kim Myung Soo nhưng nghĩ đến mục đích hắn tới đây liền lên xe ngựa, tới gần bên tai Kim Myung Soo nói nhỏ vài câu.

Kim Myung Soo sắc mặt khẽ biến, tay ở dưới ống tay áo có vẻ như hơi nắm chặt lại một chút, liếc mắt nhìn Park Ji Yeon một cái , theo sau Kim Jun Su xuống xe ngựa.

Xuống xe ngựa, sau khi hắn cẩn thận phân phó hạ nhân đưa nàng trở về liền cùng Kim Jun Su nhanh chóng rời đi.

Park Ji Yeon khóe môi hơi nhếch lên, nở một nụ cười khẽ, nhàn nhạt không có quá nhiều cảm xúc, nàng vừa mới khẩn trương cái gì nha?

Lo lắng hắn sẽ hôn nàng sao? Đúng như lời Kim Jun Su nói, gương mặt nàng 'quái dị' như thế , hắn có thể hôn xuống sao?

Hắn nghe theo Thái Hậu phân phó mới có thể đưa nàng về.

Mà nàng rốt cuộc đang suy nghĩ gì?

Thần Y Ngốc Phi < Myungyeon ver>Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ