Chương9: Tự mình đa tình

23.2K 797 194
                                    

Làm một người phụ nữ bị kẻ thứ ba cướp mất bạn trai, làm một người phụ nữ khi đối diện với kẻ thứ ba và bạn trai cũ của mình, Tô Nhạc biểu hiện rất không chuyên nghiệp, nụ cười tươi tắn trên môi, vẻ mặt an nhàn, thậm chí gương mặt còn ửng hồng, tất cả đều chứng minh cho hai người kia, cô sống rất thoải mái, không lấy nước mắt rửa mặt, không uất ức tức giận, không đi tìm cái chết. Điều này làm cho hai người ngối đội diện uất nghẹn trong lòng.

Đối với kẻ thứ ba mà nói, người phụ nữ như thế này khiến cô cảm giác vô cùng thất bại.

Đối với bạn trai cũ mà nói, người phụ nữ như thế này khiến hắn vô cùng không có cảm giác mình đang tồn tại.

"Tô Nhạc, xem ra gần đây em sống rất tốt." Trang Vệ miễn cưỡng gắp một miếng "Phu thê phế phiến*", nhưng có cảm giác loại mùi vị này ở trong miệng khó chịu đến mức không thể dùng ngôn ngữ để hình dung: "Anh nhìn nhầm em rồi."

* Phu thê phế phiến là một món ăn của Tứ Xuyên, dùng da, tim, lưỡi và dạ dày bò nấu thành.

Miếng cá cay hồng hồng trên đũa của Tô Nhạc rơi vào trong bát, cô không hiểu trong đầu gã đàn ông này đang nghĩ cái gì, người ngoại tình chính là hắn, hiện giờ ngay cả mình sống tốt hắn cũng không hài lòng, thế giới này còn có đạo lý không, lẽ nào phụ nữ bị bạn trai vứt bỏ phải khóc sướt mướt suốt ngày, đòi sống đòi chết, mặt dày mày dạn quấn quýt lấy hắn? Đây đều là tình tiết trong loại phim tình cảm rẻ tiền, dành cho những người phụ nữ coi đàn ông là ông trời của họ, bọn hắn rời bọn họ sẽ khiến thế giới không còn màu sắc, trời đất tối đen.

Ngọn lửa trong lòng bắt đầu bắt đầu bùng lên, nhưng sau khi thấy vẻ mặt đắc ý của Lâm Kỳ, cơn tức của cô nhất thời xẹp xuống, cô chậm rãi gắp miếng cá rơi xuống lên, ăn vào bụng, lau khóe miệng xong mới chậm rãi mở miệng: "Chúng ta đã là bạn bè một thời gian, anh tìm được bạn gái như Lâm Kỳ thật sự rất tốt, có thể nói là một đôi trời sinh, từ đáy lòng tôi cảm thấy vui cho anh, đương nhiên phải sống tốt rồi."

Đôi khi, một đôi trời sinh cũng mang nghĩa đặc biệt xấu, ít nhất, sau khi nghe xong những lời này, vẻ mặt Lâm Kỳ và Trang Vệ ngày càng khó coi.

"Vẫn không thể so với một đôi trời đất tác hợp như cô và anh Ngụy." Gương mặt xinh đẹp của Lâm Kỳ mang theo ý giễu cợt: "Cô và anh Ngụy hẹn hò, chúng ta là bạn đã lâu còn chưa biết, không biết chuyện bắt đầu từ khi nào."

Tô Nhạc ngạc nhiên, từ lúc nào cô và Ngụy Sở lại thành một đôi, chuyện lớn như vậy mà chẳng ai thông báo cho đương sự là cô biết một tiếng, chuyện này cũng hơi quá đáng rồi.

Ngụy Sở dùng đũa gắp hai miếng sườn kho cay vào trong bát Tô Nhạc rồi mới không nhanh không chậm mở miệng: "Tôi chưa bao giờ nghe Tô Nhạc nhắc tới cô, đúng rồi, cô gọi tôi là đàn anh, vậy cô cũng học cùng trường chúng tôi?"

Nụ cười của Lâm Kỳ trở nên vặn vẹo: "Đàn anh Ngụy, anh quên rồi, khi anh là hội trưởng hội sinh viên, em còn là thành viên."

Ngụy Sở uống một ngụm Sprite, cười lễ phép: "Thật ngại quá, làm việc bên cạnh tôi có rất nhiều người, không ít tinh anh, tôi không nhớ rõ."

Vợ ơi chào em!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ