Bùi Anh nhìn mình nói ra những lời này, bỗng chốc đầu đầy hắc tuyến.
Vì sao cô do do dự dự lâu như vậy, lại chọn một câu nói vô cùng bình thường như thế...
Đặc biệt cô còn muốn rút nó về, nhưng mà rút về thì đối phương sẽ gửi nhắc nhở đến... Máy vi tính tại sao lại phiền như vậy, nếu người ta đã rút về , nó không thể khiến người khác yên lặng rút về sao...
Ngay lúc cô đang hận máy vi tính không thể có tính người chút sao, Tống Nam Xuyên đột nhiên hồi âm lại.
Xuyên Xuyên: Buổi tối tốt lành. ^_^
Bùi Anh bị đánh trở tay không kịp, kế tiếp cô không biết phải nói gì!
So với cô tay chân đang luống cuống, thì ngược lại Tống Nam Xuyên thành thạo nói ra tin tức: “Hai ngày nay em bận gì thế? Tôi thấy em qua tám giờ mới ăn sáng, là do không có quay phim sao?”
Bùi Anh ngẩn người, không nghĩ tới anh tỉ mỉ như vậy, ngay cả thời gian cô ăn sáng cũng để ý ...
Bùi Anh: Dạ, đóng máy rồi thì sẽ không còn công việc orz nhưng mà tôi cùng bạn có mở một nơi bán hàng qua mạng đang rất sôi nổi, cũng tương đối bề bộn.
Xuyên Xuyên: Bán hàng qua mạng?
Bùi Anh: Dạ, bán nữ trang, công việc của tôi chủ yếu là người mẫu.
Tống Nam Xuyên nhớ tới lúc trước anh xem qua tư liệu của Bùi Anh đã gặp qua: “Thì ra là như vậy, em làm rất hợp .”
Bùi Anh: [ thẹn thùng ] chỉ là cùng bạn làm thêm nghề phụ, nếu như chỉ dựa vào tiền thông báo thì tôi đã chết đói rồi.
Tống Nam Xuyên cười khẽ một tiếng, khóe miệng giơ lên gõ vào khung chat: “Đừng có gấp, công việc sẽ càng ngày càng nhiều , lần trước lúc tôi đến studio, đạo diễn còn tán thưởng em đấy , nói em diễn tốt hơn Đào Đào.”
Bùi Anh nhìn anh nói, cười nhẹ một tiếng. Cô diễn tốt hơn Đào Đào thì đã sao, Đào Đào là nữ chính. Nhưng mà cô tin tưởng Tống Nam Xuyên nói không sai, công việc sẽ càng ngày càng nhiều , mọi việc cũng sẽ phát triển theo chiều hướng tốt đẹp, chỉ cần cô không ngừng nhắc nhở bản thân, và đợi thời cơ thích hợp đến.
Cô luôn là một người rất lạc quan.
Cô còn chưa phục hồi từ tin tức của Tống Nam Xuyên, chuông điện thoại di động không hề báo trước vang lên.
Bùi Anh có chút lơ mơ nhìn thoáng qua màn hình, lập tức lại bối rối.
Điện thoại là do Tống Nam Xuyên gọi tới.
Cô như rơi vào tay giặc nhìn chằm chằm điện thoại, hít sâu một hơi, điều chỉnh tốt tâm tình nhận điện thoại: “Tống tổng?”
”Ừ.” Còn có một giọng nói hoa lệ vang lên, xuyên thấu qua ống nghe truyền đến, dường như sức quyến rũ càng tang lên, “Đánh chữ thật phiền, tôi nghĩ nên trực tiếp gọi điện thoại.”
“... ... Oh.” Bùi Anh ngưng ba giây, mới đáp một tiếng.
Đầu bên kia điện thoại chợt có tiếng cười, rồi nói: “Hình như đây là lần đầu tiên chúng ta gọi điện thoại.”
BẠN ĐANG ĐỌC
Chỉ Trách Lúc Trước Mắt Bị Mù - Bản Lật Tử [Full]
Художественная прозаNguồn: Diễn đàn Lê Quý Đôn Thể loại: Hiện đại, showbiz, sủng, hài, 1 vs 1, HE Converter: gachuaonl Editor: Đào + Yết Vạn Dương + Ngansieunhan + SkySky + Tử Liên Hoa 1612 + Sokute_112 + Trang Ú + Tiểu Lăng Tình Beta-er: Đào + Hương Kyomi Bản dịch khá...