Chương 10

370 31 0
                                    

Yêu đơn phương một người vĩnh viễn cũng không yêu mình, kỳ thật là một chuyện rất vất vả, là một chuyện rất tuyệt vọng, hơn nữa, người kia bây giờ còn coi trọng phụ nữ khác. Cô như đang ở trong vực sâu không ngừng thống khổ, có khi, cô cũng sẽ mệt, cũng sẽ muốn tìm một bờ vai để dựa vào. Quan trọng nhất là, Solji ở một mặt nào đó, rất giống với Hyojin, tỷ như, biểu tình nhíu mày kia, tỷ như, ngẫu nhiên cũng sẽ điên cuồng hay cáu kỉnh. Có lẽ là vậy, cũng có lẽ không phải, bởi vì Solji là khắc tinh của cô, cô có thể cự tuyệt tất cả người trong thiên hạ, nhưng mà không có cách cự tuyệt Solji. Solji đứng dậy kéo Hyelin đi đến bên bàn ăn.

-“Ăn một chút gì đi?”

Tiếng nói trầm thấp, khẽ lướt qua nơi sâu nhất trong lòng Hyelin, cũng là nơi mềm mại nhất, khiến cho cô từng đợt run rẩy. Cô cố gắng phụng phịu, mặt không chút thay đổi, nâng cổ tay nhìn đồng hồ.

-“Thời gian nghỉ trưa đã qua hơn một tiếng.” Ý tứ, chính là cô không có thời gian cùng Solji ăn đại tiệc của Pháp vừa tiêu hao lại tốn kém kia.

-“Ít nhất, cũng ăn chút bánh đi.”

Thật không có cách với cái tính khí quật cường kia, Solji đành phải nhượng bộ, cầm lấy cái bánh sừng bò mềm mại giòn rụm lại ngon miệng được nướng vàng tươi, đưa đến. Cùng Solji quấn lấy nhau hơn hai giờ, Hyelin quả thực đói đến không thể chịu nỗi nữa, hơn nữa cũng biết người này, tuy đối với lời nói của cô không dám làm trái, nhưng ở một phương diện nào đó thì lại kiên trì đến quái dị. Hơn nửa tháng “thân mật” ở chung với nhau, làm cho cô sâu cảm nhận được điểm này, cô đưa tay định cầm lấy, nhưng bị Solji tránh đi trực tiếp đưa đến bên miệng cô. Loại động tác thân mật đút nhau ăn của người yêu này, cũng không phải là lần đầu xảy ra. Không đếm được bao nhiêu thứ hoan ái qua đi, Solji hầu hạ cô hệt như nữ vương, ôm cô đến ngâm nước trong bồn tắm lớn, đem toàn thân cao thấp của cô cẩn thận rửa sạch, lại đút cô ăn, Solji dường như thực hưởng thụ hành vi như vậy, mà cô, sau khi đã trải qua vô số kháng nghị không có hiệu quả, liền mặc Solji.

Sau khi cắn lấy khối bánh thơm nồng, cô mới phát hiện bản thân thực sự đói đến cực điểm, mà Solji sau đó cũng liền cắn một miếng xuống nơi cô vừa cắn. Vì thế, vài cái bánh sừng bò trong lúc bọn họ tôi một miếng em một miếng chia sẻ với nhau, rất nhanh đã ăn hết. Đẩy Solji ra đưa tới bên miệng một cái bánh sandwich, khẩu vị của Hyelin không nhiều, hơn nữa vì công tác bận rộn dài hạn, làm cho cô tập thành thói quen tốc chiến tốc thắng.

-“Nên gọi thêm một chút bánh mì.”

Solji khẽ liếm ngón tay thon dài, đôi mắt thâm thúy yên lặng nhìn Hyelin, tựa hồ muốn nói với cô, so với ngón tay, tôi càng muốn liếm em hơn. Bên tai đột nhiên lại nóng lên, từ sau khi ở cùng một chỗ với Solji, cô cảm thấy lỗ tai của mình luôn ở trong trạng thái ửng đỏ. Cúi đầu khởi động điện thoại đã bị ai đó ép buộc tắt máy, âm thanh khởi động máy còn chưa vang lên xong, tiếng chuông điện đến liền reo. Liếc mắt nhìn dãy số một cái, sắc mặt cô đột nhiên trắng bệt, nhanh tay tiếp máy.

-“Tổng tài.”

Sắc mặt Solji bỗng nhiên trở nên xanh mét, nhìn người phụ nữ đang tiếp máy, tuy rằng thanh âm của cô không biến hóa gì, vẫn là tự giữ bình tĩnh, nhưng là, ngón trỏ tay trái của cô chậm rãi móc vào ngón cái. Đây là động tác nhỏ theo bản năng của cô, chỉ cần khẩn trương, sẽ như vậy, ngay cả cô cũng không phát hiện. Đối với mọi thứ của Hyelin, Solji so với cô còn quen thuộc hơn, Hyelin, đến tột cùng còn phải bao lâu, em mới có thể quên Hyojin? Liền, thích cậu ấy đến như vậy sao?

Âm Thầm Yêu Em (SoLyn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ