Bị Dung Tự đè nhẹ một cái, Trình Cẩm Chi mền nhũn nằm trên giường ngay. Thực sự là thiếu nguyên tắc quá, Dung Tự vừa đụng thì nàng đã mềm nhũn. Nàng còn phải giận, còn phải cứng rắn với Dung Tự. Trình Cẩm Chi hơi chống cùi chỏ lên, hình như muốn giãy giụa một tí. Tay Dung Tự nhẹ nhàng vuốt ve gò má của nàng, vuốt ve môi nàng. Trình Cẩm Chi mở miệng, cắn ngón tay Dung Tự: "Em mãi không chạm vào chị, cũng là vì..."
Trình Cẩm Chi cắn ngón tay Dung Tự, lại không nỡ cắn mạnh, lúc nói chuyện càng như ngậm lấy ngón tay Dung Tự. Đầu ngón tay của Dung Tự khẽ nhúc nhích, tai cũng hơi đỏ lên. Mặc dù thân cận da thịt nhiều lần như vậy, nhưng cô vẫn cứ không nhịn được...
"Cẩm Chi." Dung Tự hổn hển, tay cô mò vào áo choàng tắm của Trình Cẩm Chi, vuốt ve eo thon của Trình Cẩm Chi: "Em làm những thứ này, không phải để lấy lòng chị, chỉ là..."
"Em muốn." Dung Tự ngậm tai Trình Cẩm Chi, ngón tay khẽ động, áo choàng tắm của Trình Cẩm Chi tuột xuống. Bờ vai trắng nõn trần trụi của Trình Cẩm Chi lộ ra. Ánh mắt Dung Tự có phần mê loạn, cô nhẹ nhàng hôn lên vai Trình Cẩm Chi.
Một cảm giác khác biệt dâng lên từ đáy lòng, Trình Cẩm Chi động tình nuốt nước bọt. Dường như Dung Tự có thể cảm nhận được hành động nuốt của Trình Cẩm Chi, ngón tay thon dài của cô nhẹ nhàng quét yết hầu của Trình Cẩm Chi. Giọng của Dung Tự, càng như là nỉ non: "Chỉ là em muốn chị."
"Dung Tự... ưm..." Trình Cẩm Chi cảm thấy cơ thể mát lạnh, áo choàng tắm của nàng bị Dung Tự tuột đến cánh tay. Tay Dung Tự quay lại, bắt đầu hôn cổ nàng. Trình Cẩm Chi quay cuồng, bị Dung Tự cởi áo choàng tắm ra. Nàng không có mặc gì bên trong, trực tiếp bị Dung Tự cắn. Hai tay Trình Cẩm Chi siết chặt tấm ra: "Tự..."
Động tác của Dung Tự rất nhẹ, cũng rất chậm. Cô ôm nửa thân trần của Trình Cẩm Chi, hôn đôi má của Trình Cẩm Chi: "Em đây."
"Em sẽ không đi chứ?"
"Không đi."
"Xạo, ngày mai em lại đi." Trình Cẩm Chi cắn môi dưới.
"Ngày mai em ở với chị."
Trình Cẩm Chi cúi mặt: "Giờ tiền em cũng trả rồi, sau này nếu chị không nói lý, em sẽ không tha thứ chị nữa."
Trình Cẩm Chi cực kì tự ti về chuyện tình cảm của mình, nàng luôn nghĩ rằng tiền bạc là sự đảm bảo tốt nhất cho việc duy trì mối quan hệ. Không có tiền, không có nợ, Dung Tự có thể bỏ nàng bất cứ lúc nào. Trong chuyện tình cảm nàng thất bại như thế.
Ngược lại thì Dung Tự nở nụ cười: "Chị cũng biết mình không nói lý à."
"Không được cười."
"Nhưng..." Dung Tự dừng một lúc, nhanh chóng hôn đôi má của Trình Cẩm Chi: "Em thích chị không nói lý."
"Bây giờ em muốn thế này với chị... tất nhiên sẽ dỗ dành chị." Trình Cẩm Chi nghĩ, hai tay nhéo đôi má của Dung Tự: "Không phải em có thể kìm nén sao? Lần trước như vậy, em cũng kìm."
"Vậy... chị chạm em?" Dung Tự cắn môi, vô tội nói.
Trình Cẩm Chi thấy Dung Tự như vậy, dĩ nhiên mặt cũng đỏ lên. Nhưng vẫn khăng khăng quay mặt: "Chị không muốn, mệt lắm."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] [BHTT] [Edit] Trọng Sinh HE Với Đối Thủ Một Mất Một Còn
FanfictionBách hợp tiểu thuyết. Tác phẩm: Trọng Sinh HE Với Đối Thủ Một Mất Một Còn. Tác giả: Tôi đón xe đi Ai Cập. Thể loại: Giới giải trí, trọng sinh, ngọt văn, nhẹ nhàng, chậm nhiệt, oan gia, hiện đại, 1×1. Nhân vật chính: Trình Cẩm Chi, Dung Tự. Nhân vật...