Bị người mang vẻ mặt khó chịu dẫn tới ngồi xuống trên ghế sa lon trong phòng khách, Đường Nhược mở to mắt to liếc Bạch Thất.
Con ngươi tối như mực phản chiếu hình dáng mình
Hiện tại trong mắt, chỉ có một mình mình.
Trong lòng Bạch Thất cảm thấy thoải mái hơn chút.
“Chúng ta thương lượng chuyện gì?” Đường Nhược thuận tay cầm lên một quả dâu nhét vào miệng Bạch Thất.
Trong miệng Bạch Thất liền với tim, bị quả dâu này làm cho vừa ẩm vừa trơn.
Vị chua trong nháy mắt biến mất.
Anh sờ sờ kẹp tóc trên đầu Đường Nhược nói: “Chờ mấy ngày nữa, chúng ta đi ra ngoài một chuyến.”
Đường Nhược cũng không hỏi ra đi làm cái gì, gật đầu: “Được.” Sau đó liền ngẩng đầu, hỏi, “Bữa tối anh muốn ăn cái gì, em đi làm?”
Bạch Thất kéo tay cô qua: “Không cần, để cho Điền Hải làm là được rồi.” Sau đó liền nhân tiện giải thích đưa cô đi ra ngoài làm cái gì, “Dị năng của em sắp lên cấp, cho nên phải đi ra ngoài, hơn nữa nhìn bộ dạng những người khác trong đội xe, cũng sẽ không ở nơi này ngây ngốc quá lâu.”
Đường Nhược lúc này mới nhớ tới: “Ôi, ý của anh là, chúng ta tiếp tục đi cùng bọn họ à.”
Căn nhà lớn như vậy sẽ bị vứt bỏ sao ?
Bạch Thất lắc đầu: “Không, chúng ta sẽ ở nơi này.”
Đường Nhược gật đầu, tỏ vẻ vừa lòng.
Cô mới làm thổ hào một ngày, còn chưa thích đủ.
Thời gian đối với đôi trai gái đang trong thời kì yêu đương mà nói, luôn trôi qua đặc biệt nhanh, ở cùng một chỗ trò chuyện, cho dù không nói lời nào lẳng lặng dựa vào nhau, cũng có thể dựa đến một loại ý cảnh ‘ chân thành và thẳng thắn ’.
Hai người cũng coi như vừa mới xác định tình yêu, một người là học bá EQ số lẻ, một người là người bạn thân của bệnh viện EQ số âm, quả nhiên, khả năng nói lời yêu thương của họ trúc trắc y như học sinh tiểu học vậy.
Tình yêu ngây ngô tuổi dậy thì, đẹp như cảnh sắc hoa lệ trong mơ, đơn thuần chân thành.
Cả đời này, nhất định gặp gỡ, đẹp đẽ như vậy.
Hai người nói một lát, Điền Hải bên kia cũng làm xong cơm tối rồi.
Ba người coi như là ăn bữa tiệc lớn tốt nhất mấy ngày qua.
Lúc trước sợ đưa tới phiền toái không cần tiết, cũng đã mấy ngày không ăn đồ ăn nóng rồi.
Sau đó là buổi tối đi ngủ, lầu ba một gian phòng ngủ, lầu hai cũng có hai gian phòng khách.
Đã có ba gian phòng, dĩ nhiên, Đường Nhược cũng thật không có loại can đảm lăn vào ngực đối phương kia.
Cho nên quyết định, ba người mỗi người một gian.
Tất nhiên nói lại, Bạch Thất làm sao có thể để Đường Nhược và Điền Hải ngủ ở tầng hai.
Như thế, ba người liền chia làm: Đường Nhược ở phòng ngủ, Bạch Thất và Điền Hải mỗi người chiếm một gian phòng khách.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tận thế song sủng
Viễn tưởngTỉnh lại, chợt phát hiện có một mỹ nam cạnh bên, rồi lại biết nơi đây đang là tận thế. Tỉnh lại, nhận ra mình đã quay về ba năm trước, người vợ chưa cưới đang túc trực bên cạnh. Nếu trời ban lương duyên, vậy thì cùng nhau đánh Zombie thăng cấp, thuậ...