Chương 247 + 248

648 6 0
                                    

Chương 247. Phải thỏa hiệp

Phong Gia Vinh nhìn cảnh ấm áp trước mắt, trong lòng xuất hiện một cảm giác hâm mộ chưa từng có, có chút kích động nghĩ muốn hoà nhập vào bọn họ, nhưng lại không muốn thoả hiệp, vì vậy điều chỉnh tâm tình, không để mình lại nghĩ lung tung. Trở về vấn đề chính, nghiêm túc nói: "Được rồi, chúng ta nên nói về vấn đề chính thôi."

Phong Khải Trạch không lập tức đáp lại, mà dịu dàng giúp Tạ Thiên Ngưng sửa sang lại tóc tai. Cảm thấy hài lòng mới rút tay lại, khinh thường cười lạnh."Những chuyện nên nói chúng ta cũng đã nói xong, đã không còn gì nữa rồi. Nếu như ông không đồng ý điều kiện của tôi, vậy thì mời đi. Phong Gia Vinh, ông phải biết rõ tình trạng bây giờ, lợi thế thuộc về tôi, quyền khống chế nằm trong tay tôi, ông không có quyền nói điều kiện với tôi."

"Mày ——"

"Nếu như ông còn sức mắng chửi người khác, vậy thì về nhà ông mà phát tiết, đừng ở chỗ này mà giương oai, tránh làm cho vợ con tôi sợ hãi."

"Phong, Khải, Trạch."

"Ông muốn giận thì giận tôi không quan tâm. Nếu ông muốn chặn đường sống của tôi, vậy tôi cũng sẽ trói chặt ông lại, để xem ai là kẻ mạnh nhất."

"Mày ——" Phong Gia Vinh tức đến điên người nhưng vẫn phải kiềm chế. Biết rõ nơi này không phải là nhà mình, không thể tùy tiện đập phá. Cố gắng hít thở thật sâu, suy nghĩ một chút, tiếp tục tỏ ra nhượng bộ: "Hay là như thế này, chúng ta cùng nhau thương lượng, tao sẽ không hạn chế cuộc sống của mày, không can thiệp vào cuộc sống của chúng mày, cũng không tranh giành con của tụi bây. Nhưng chúng mày phải nhượng lại một nửa cổ phần Phong thị cho tao."

Phong Khải Trạch sau khi nghe điều kiện này. Cười nhạo ông ta."Ha ha. . . . . . Phong Gia Vinh, ông nghĩ tôi ngu sao? Đưa cho ông một nửa cổ phần, vậy thì lập tức ông sẽ trở thành cổ đông lớn nhất Phong thị à? Nếu ông trở mặt, tiếp tục chống đối chúng tôi, thì tôi lấy gì để đối phó với ông?"

"Tao nói là sẽ làm."

"Tôi thấy ông giống một con hồ ly hơn quân tử, nửa câu cam kết đều không tin được. Bây giờ ông chỉ có hai con đường, một là không đựơc can dự vào cuộc sống của tôi, an phận mà giữ chức Chủ tịch, hai là ngay lập tức cút ra khỏi đây, chờ cuộc họp Hội Đồng Quản Trị ngày mai, sau đó về nhà mà dưỡng lão. Nếu như tôi mà là ông, thì nhất định sẽ lựa chọn cách thứ nhất bởi vì nó sẽ không gây tổn thất gì cho ông. Không phải sao?"

"Ý mày là muốn tao tự nguyện thoả hiệp. Thật sao?"

"Không phải tự nguyện thỏa hiệp mà là bắt buộc phải thỏa hiệp. Mặc kệ ông chọn cách nào, tôi cũng không ảnh hưởng gì nhiều. Kết quả ra sao thì tuỳ thuộc vào ông thôi."

"Phong Khải Trạch, mày làm vậy không thấy quá đáng à?" Phong Gia Vinh vẫn không thể chịu nổi ấm ức, đứng lên, tức giận rống to.

Phong Khải Trạch vẫn ngồi bất động. Ôm người đẹp trong lòng. Thản nhiên trả lời ông ta."Quá đáng? Ông nói tôi quá đáng? Chẳng lẽ ông không thấy mình cũng quá đáng hay sao? Bây giờ không phải là xã hội phong kiến. Ông chẳng qua là một mặt nhỏ bé của thế giới này mà thôi. Đừng mơ tưởng rằng ông có thể nắm tất cả trong tay."

Gái Ế Khiêu Chiến Tổng Giám Đốc Ác Ma - Tịch MộngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ