" Nói mau". Nhiệt độ xung quanh đột nhiên hạ xuống.
" tuy phẩu thuật thành công, nhưng do mất máu quá nhiều, nên dẫn đến hôn mê sâu, cộng thêm lúc trước phu nhân từng bị tai nạn dẫn đến mất trí nhớ, cho nên tai nạn lần này đã gây ảnh hưởng không nhỏ đến các tế bào thần kinh não, tỷ lệ tỉnh dậy được hay không tất cả điều dựa vào ý trí của phu nhân, bây giờ người nhà có thể vào thăm phu nhân".
Hoắc Triết đẩy cửa phòng bước vào, những người còn lại biết ý nên đã để anh vào một mình, đưa mắt nhìn người con gái nằm trên giường bệnh, anh đau lòng nắm lấy tay cô, hôn nhẹ lên bàn tay cô, trong cô bây giờ rất nhỏ bé, rất xanh xao, anh ước gì người nằm trên giường bây giờ là anh chứ không phải là cô.
' tách tách' . Anh đang khóc, đúng vậy, anh thà cho cô trở về bên cạnh Tống Vỹ còn hơn là nằm ở đây, ít nhất khi đó anh còn nhìn thấy cô cười.
" Bảo bối, anh yêu em".
Cứ như vậy đã 1 tháng trôi qua, người luôn bên cạnh chăm sóc cô luôn là anh, giúp cô thay đồ, lau mình, nói chuyện với cô, cũng chỉ có anh, không phải bọn người A Lý , Hoắc Tiểu Yên, Mộc Thiên Thiên không muốn chăm sóc cô, mà là do anh luôn đuổi họ về, anh nói " Bảo bối của anh, anh tự chăm sóc". Họ cũng không dám làm trái ý anh, A Lý thì phải đến công ty giải quyết công việc, công việc của cậu, luôn cả của tổng tài, số cậu thật khổ mà.
Hoắc Tiểu Yên ngày nào cũng đến tìm Mộc Thiên Thiên để cùng đem cơm đến cho anh, sau khi đem cơm cho anh xong thì Hoắc Tiểu Yên lại chạy đi tìm A Lý. Hoắc Tiểu Yên thích nhất là bám theo A Lý, mặc dù cứ bị anh đuổi đi nhưng anh chưa bao giờ nổi nóng với Hoắc Tiểu Yên.
Còn Mộc Thiên Thiên sau khi biết mình không phải con ruột của Mộc Kình thì cũng an phận chuẩn bị dọn ra ngoài sống, do cả tháng nay bận việc trợ giúp chăm sóc cơm nước cho cô, nên Mộc Thiên Thiên không có thời gian dọn ra ngoài, cũng may Mộc Kình cả tháng nay đi công tác, nếu không Mộc Thiên Thiên cũng không biết phải làm sao, những người làm trong nhà rất tốt với cô, nên khi biết cô không phải con ruột của Mộc Kình họ cũng không làm khó cô khi cô chưa dọn ra ngoài được, nhưng cũng mai có Hoắc Tiểu Yên giúp đỡ, cô đã tìm được nhà trọ. Người làm thấy Mộc Thiên Thiên kéo vali xuống lầu thì đau lòng quan tâm hỏi.
"Mộc tiểu thư, cô đi thật sao, lão gia thương cô như vậy sẽ không nỡ đuổi cô đi đâu" nắm lấy tay Mộc Thiên Thiên không muốn cho cô đi.
" Dì à,gọi con là Thiên Thiên là được rồi, mẹ với chị đã gây ra nhiều chuyện như vậy, con đã không còn mặt mũi nào nhìn ba rồi, nói chi là ở lại".
" Nhưng mà, từ trước đến giờ cô đã từng sống bên ngoài đâu, còn nữa chỗ ở bên ngoài chắc chắn sẽ không tốt như ở đây, cơm bên ngoài con ăn sẽ không hợp khẩu vị con sẽ không ăn được, như vậy con sẽ bị bệnh mà bị bệnh không có ai chăm sóc, không được để dì cầu xin lão gia cho con ở lại đây". Từ nhỏ Mộc Thiên Thiên chính là một tay bà nuôi lớn , cho nên bà thương cô như con ruột của mình vậy, như vậy bà làm sao mà nỡ lòng để cô đi được chứ.
" Dì, con lớn rồi mà, với lại con đã nhờ bạn con tìm giúp con một nhà trọ, tuy có hơi nhỏ nhưng một mình con sống rất thoải mái, còn nữa con sẽ học nấu ăn, khi nào nấu ngon rồi con sẽ nấu cho dì ăn, được không?" cười khổ trong lòng,cô vô dụng vậy sao?
" Ra ngoài rất nhiều thứ điều cần đến tiền, dì biết con nhất định không lấy tiền của lão gia dùng đến, vậy con nói cho dì biết con làm sao sống đây?".
BẠN ĐANG ĐỌC
TÔI SẼ THAY CẬU YÊU CÔ ẤY
Roman pour AdolescentsGiới thiệu vì hôn ước anh phải cưới cô, vì vậy mà anh không thể cưới người anh yêu. Anh hận cô. đến 1 ngày, có người đến nói với anh, "tặng cô ấy cho tôi" anh cũng không ngần ngại kí vào đơn li hôn. Anh tặng cô cho bạn của anh, sau đó liền cuới ngư...