"Cô không có mắt à, làm bẩn hết đồ của tôi rồi, cô có đền nổi không".
" Tôi..tôi xin lỗi, để tôi giặt sạch cho cô được không".
" đừng chạm bàn tay dơ bẩn của cô vào người tôi" Thanh Mỹ muốn giờ khăn lao cho cô ta thì bị cô ta xô mạnh khiến cô đứng không vững mà ngã mạnh xuống đất.
" Tống tổng cô ta chính là Thanh Mỹ, Tống tổng Tống..". lời chưa dứt đã thấy anh đi nhanh ra phía cô .
Ả ta vừa thấy Tống Vỹ đi lại thì nhào lại nắm lấy tay anh, cô ta chờ cơ hội gặp anh đã lâu.
" Tống tổng thật trùng hợp nha" cọ cọ bộ ngực vào cáng tay anh.
Thanh Mỹ ngước mắt thấy anh thì hoảng sợ nhanh chóng đứng dậy muốn chạy đi thì anh lên tiếng làm cô không dám nhúc nhích.
" Thanh Mỹ, Thanh Thanh đang ở nhà anh". Gạt tay ả ta ra khỏi tay mình rồi bước nhanh lại phía cô.
" Tống tổng, anh ..anh bắt con gái tôi để làm gì".
" Thanh Thanh là con gái anh phải không"
" không phải, Thanh Thanh là do tôi và người đàn ông khác sinh ra, nó không phải con của anh".
" không sao, anh cũng có thể coi Thanh Thanh như con ruột của mình". Nói xong quay sang nhìn ả ta :" cô nói phu nhân của Tống Vỹ này không đền nổi bộ đồ cho cô".
" Tống Tổng, tôi .. tôi.. ý tôi không phải vậy anh .. anh" .
Không thèm để ý đến ả kéo tay cô đi thẳng ra ngoài nhét cô vào trong xe rồi tự mình cầm lái lái xe về.
Trên xe không khí im lặng đến đáng sợ, Thanh Mỹ lén lúc nhìn anh, khuôn mặt anh bây giờ rất đáng sợ, chợt anh lên tiếng phá tan sự im lặng.
" Thanh Mỹ, em có gì muốn nói với anh không".
" Tống tổng tôi.."
' két'. " Á".
" em gọi lại thử một lần nữa xem" tức giận nhìn cô.
" Tống Tổng... a không phải Tống Vỹ tôi tôi.."
Tống Vỹ đưa tay kéo cô vào lòng, ôm cô thật chặt.:" Thanh Mỹ, anh thật sự rất nhớ em, tại sao lại trốn anh như vậy".
" tống Vỹ, em biết anh không yêu em , cũng không muốn em xuất hiện trước mặt anh nữa, lúc trước là em có lỗi với anh, còn hại anh không có được người mình yêu em..ưm.". lấy môi mình chặn lại môi cô, anh không muốn cô tự trách mình nữa.
" Thanh Mỹ, anh yêu em". Ngây ngốc nhìn anh.
" thật sao". Là cô đang mơ phải không?
" thật anh yêu em , anh xin lỗi vì không nhận ra sớm hơn, Thanh Mỹ em và con trở về bên anh được không, anh biết lỗi rồi".
Cô không tin những gì đang diễn ra, 'tách tách' là cô khóc, cô khóc trong hạnh phúc.
" ùm " gật đầu hạnh phúc nhìn anh , cuối cùng anh cũng yêu cô, anh cũng đã tha lỗi cho cô.
" em yêu anh".
THE END
BẠN ĐANG ĐỌC
TÔI SẼ THAY CẬU YÊU CÔ ẤY
Novela JuvenilGiới thiệu vì hôn ước anh phải cưới cô, vì vậy mà anh không thể cưới người anh yêu. Anh hận cô. đến 1 ngày, có người đến nói với anh, "tặng cô ấy cho tôi" anh cũng không ngần ngại kí vào đơn li hôn. Anh tặng cô cho bạn của anh, sau đó liền cuới ngư...