#39:

892 49 0
                                    

//Tại bệnh viện//

-Sao rồi bác sĩ???-Momo chạy lại hỏi.

-Bệnh Nhân Myoui Mina bị thương ở vùng phổi bên trái,may mắn thay,cô nhà đã qua khỏi,nhưng việc nghỉ ngơi còn tiến dài...-Bác sĩ nói.

-Còn Sana thì sao hả bác sĩ??-Dahyun hỏi ngay sau đó.

-Sana...-Bác sĩ xem tờ giấy.-Sana bị thương ngay hông và chấn thương nhẹ ở đầu,nên cô ấy sẽ bị mất trí nhẹ,Myoui Mina cũng bị mất trí nhớ, nhưng Sana sẽ mau chóng hồi phục lại,còn Mina thì mọi người cố nói chuyện,có thể sẽ khiến Mina nhớ ra một chút!-Bác sĩ nói rồi bỏ đi.

Mina bị mất trí nhớ,Sana bị quên nhẹ,nếu Mina quên Momo này thì phải làm sao đây?

Dahyun đứng đó cũng rơm rớm nước mắt,hên cho chị là Sana đã qua khỏi cái chết.

//Cạch//

Momo và Dahuyn bước vào,Mina và Momo nằm chung phòng hồi sức,Mina có vẻ đẹp xao xuyến làm sao,em sẽ quên cô,cô biết chắc khi tỉnh dậy em sẽ hỏi cô "Chị là ai?",Momo bình tĩnh,cô sẽ đối mặt với nó sớm thôi.

Dahuyn lặng lẽ ngồi kế bên chị,đáng lẽ người bị bắn trúng là Dahuyn,nhưng Sana kịp che chắn con người nhỏ bé kia lại,tại sao chị lại phải bị đau thay em?Phải rồi,chị yêu em,em không nói sớm,lỡ mất chị thì phải làm sao?Hối hận cả đời mất.Chị quên nhẹ,nhưng sẽ quên cô,quên những thứ quan trọng nhất.

Ngón tay Mina chợt động đậy,em dần mở mắt ra trước sự chờ đợi của Momo.

-Mina??Em tỉnh rồi!!-Momo vui mừng nói.

Mina chỉ nằm yên nhìn Momo,em chẳng nói gì cả,cái đôi mắt lạnh lùng ấy cứ từ từ đâm xuyên qua trái tim Momo,em không nhìn cô với ánh mắt ngại ngùng,xấu hổ,thích thú và vui vẻ như trước,chỉ còn lại màu đen sâu thẳm trong mắt em.Momo bật khóc,lần thứ hai cô khóc trước mặt em,cô muốn em nhớ lại cô,nhớ lại và nhớ lại.

-Cô...-Mina cố rặn nói.

Momo ngước nhìn em,em quên cô thật rồi.

-Cô..có cái..gì..đó quen..quen..-Mina cố nói,đôi mắt ấy cứ nhìn cô.

-Chị là Momo...-Momo bình tĩnh nói,Dahuyn ngồi bên phía kia cũng đành thương tiếc chị.

-Cô..rất..quan trọng...quan..trọng..-Mina cố nhớ,nhưng được một lúc em lại nheo mắt đau đầu.

-Sana?Sana!!Chị ấy tỉnh rồi!!-Dahuyn bên kia mừng rỡ nói.

Sana mở mắt,việc đầu tiên là nhìn xung quanh,rồi nhớ đến cái gì đó thân thuộc của cô,vừa ngước qua là Dahuyn,em ấy có cái gì đó rất...lại đau đầu,cô không nhớ được.

-Sana?Chị nhớ em không??-Dahuyn lo lắng hỏi.

-Em..là Dahuyn..-Sana nheo mắt cố nhớ.

-Chị ..không nhớ em?-Dahuyn bất chợt buồn rầu,em hỏi.

-Kim..Da..Huyn...-Sana nhớ ra.

-Phải em là Kim Dahuyn..!!!!-Dahuyn ngạc nhiên,em nắm lấy tay chị.

Sana chẳng nói gì nữa,cô nắm chặt bàn tay em,cô gặp được em,lòng vui mừng lạ lẫm,nhìn quen quen và một chút quên lãng.

| SAIDA | MOMI |JE T' AIME |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ