"Em chào thầy."- Mạc Hàn dẫn theo Đới Manh tới phòng hiệu trưởng.
Vừa nhìn thấy Mạc tiểu thư, Vu Tử Ân vội rời bàn làm việc. Ở cái trường này ai mà không nể mặt Mạc Hàn chứ? Không kiêng nể nàng cũng có nghĩa là không coi Mạc Tuân chủ tịch ra gì. Vậy nên ai dám..??....Hơn nữa, sớm nay ông đã nhận một được lời đề nghị từ chủ tịch Mạc...."Chào em Mạc Hàn. Đây chắc là....."- Ông hiệu trưởng nhìn ra cô gái xinh đẹp phía sau nàng. Hẳn là người Mạc chủ tịch nhờ ông đưa vào lớp học cùng nàng đây mà.
"Em là Đới Manh. Rất vui được gặp thầy."- Cô ngắt lời ông hiệu trưởng, có ý cúi chào. Ông ta thì làm gì biết tên cô chứ...hỏi dở cho có lệ thôi!! Nếu không phải vì ba nàng nhờ vả, mấy người đó đâu chịu niềm nở như vậy, có khi còn hạnh họe đủ thứ, chứ chẳng chơi!!. Chẳng phải tốn sức lắm sao!! Để cô nói luôn cho rồi."Rất vui được gặp em." - Khí chất cô gái này thật không nhỏ! Vũ Tử Ân cười lớn- " Chủ tịch Mạc đã nói trước với thầy rồi. Em có mang hồ sơ đến chứ?."- Đoán chừng Đới Manh là người thích nhanh gọn. Lại là người được ba nàng giao phó, ông hiệu trưởng cũng không dài dòng nữa....Tránh mất lòng người của chủ tịch là yên ổn cho ông.
"Đây ạ."- Đới Manh lấy tập hồ sơ từ cặp ra đưa cho hiệu trưởng. Thiết nghĩ xong xuôi, cũng chỉ ngồi dài trên lớp nghe mấy cái lý thuyết tào lao là xong. Với cô thì chán hơn con gián luôn. Đới Manh chỉ thích vận động chân tay thôi.....Haizzzz..
"Vậy là đủ rồi." - Vũ Tử Ân mở túi hồ sơ đếm qua số giấy tờ. Trong bụng thầm nghĩ, kết quả học tập của người này chắc cũng chẳng ra gì. Nếu không cũng không cần chủ tịch Chinsu đích thân nhờ vả. Cái ý này cô nhận ra nhé...Lại coi thường cô ah!!! ......Riêng Mạc Hàn nãy giờ đã ngồi vắt chân trên ghế. Nàng chỉ có nhiệm vụ đưa cô tới đây thôi, việc nhập học là tự cô ta làm. Nàng đâu có muốn cô ta tới đây học cùng mình chứ !! Nhỡ bị người khác phát hiện hai người đã kết hôn thì phải làm sao chứ ? Thế không phải fan của nàg bay mất sao, vậy thì còn có ai dám yêu nàng nữa chứ.....Mạc Hàn này thậm chí còn chưa đồng ý yêu ai đâu đấy...!!.....Chưa một mảnh tình vắt vai. ĐÚNG HƠN LÀ CHƯA AI LÀM MẠC HÀN RUNG ĐỘNG.
Vừa lúc đó, một cô gái trẻ trung xinh đẹp từ cửa bước vào phòng hiệu trưởng. Mạc Hàn thoáng nhìn đã biết là Chu Thảo Minh- giáo viên chủ nhiệm lớp cô đây mà. Mặc dù cô ta rất xinh đẹp, nhưng nàng lại ngán ngẩm với vẻ đẹp của cô ta....vốn không thể sánh bằng Mạc Hàn cô mà. Nàng cứ bị tự tin ý nhỉ.....ha...cũng phải thôi cô là hoa khôi của trường đấy..
"A. Cô...Cô tới rồi. Đây là học sinh mới lớp cô. Giờ cô hãy đưa em ấy về nhận lớp luôn."- Vu Tử Ân vui vẻ khi thấy giảng viên Chu.-" Còn đây là hồ sơ. Cô cũng xử lý cẩn thận nhé."- Hiệu trưởng cố ý nhấn mạnh hai chữ " Cẩn thận.".Đới Manh nghe cũng hiểu....ông ta là đang coi thường kết quả của cô mà. Ông ta mà mở ra chắc đã không mạnh miệng được như vậy rồi....Nhưng cô cũng không cần quan tâm.
"Vâng."- Chu Thảo Minh nhận lấy hồ sơ, đoán trừng ý của hiệu trưởng, nhưng khuôn mặt không lấy làm khinh thường hay tỏ thái độ gì. Nhìn lướt tên trên mặt túi hồ sơ.-"Em là Đới Manh?."- Nhìn qua cô gái kia, Thảo Minh không khỏi giật mình vì vẻ đẹp lai tây này. Tên sinh viên cũng không phải người bản địa.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển ver][Đới Mạc] Chàng vệ sĩ đáng yêu
Любовные романыTruyện tình lãng mạn - Hài hước như phim truyền hình