Ai cũng có 1 nỗi ám ảnh đeo bám.
Một nỗi sợ mà không ai dám đối mặt,
vì quá sợ hãi?
Tôi thấy mình trong những giấc mơ.
Những giấc mơ xấu xí, những vết nhơ tài nào xóa được.
Tôi bị nỗi ám ảnh khỏa thân trước đám đông.
Khỏa thân? Nghĩa đen của nó là khỏa thân.
Tôi không muốn người ta nhìn thấy bộ dạng thật của mình.
Tôi từng mơ rất nhiều, những giấc mơ khỏa thân.
Tôi mơ thấy chúng nhiều vô kể.
Tôi thấy mình nhìn bạn bè với ánh mắt vô cảm nhưng
vô cùng SỢ HÃI.
Tôi mơ thấy mình bị chúng bạn tẩy chay, nhưng giấc mơ sâu trong ký ức xa vời chợt bừng sáng.
Tôi thấy chúng bạn nhìn tôi với cặp mắt vô cùng kinh tởm.
Thử nghĩ mà xem!
Tôi còn chẳng dám nhìn vào cặp mắt ấy,
Nó kinh tởm tôi.
Nó, quá khứ ruồng bỏ tôi.
Như cách bà mẹ quá cố của tôi ruồng bỏ tôi trong những lúc tôi cần bà ấy nhất.
Như cách lũ bạn bè ruồng bỏ nguyền rủa ghẻ lạnh trong những lúc chúng kinh tởm tôi.
Tôi thấy chúng xua đuổi tôi, tôi thấy chúng đổ chất nhầy và nước thối lên người tôi.
Giờ đây tôi không khác gì một con vật.
TỆ hơn một con vật.
Tôi, bị áp lực bởi nỗi sợ khỏa thân trước đám đông đè nén bản thân mình.
Tôi, đã thề không bao giờ để người khác nhìn THẤY .
Tôi che đậy chúng bằng những bộ cánh lộng lẫy,
Tôi che đi sự chân thật của bản thân bằng một chiếc mặt nạ đơn giản không ai nhận ra được.
TÔI mất một năm KHÔNG NGỦ ĐƯỢC.
Chúng cứ gào thét trong tâm trí tôi.
Tôi không thể thoát khỏi chúng.
Nỗi sợ dằn xé trong tâm trí mơ hồ lệch lạc của tôi.
Tôi xua đuổi chúng.
Tôi muốn đốt chúng thành những ngọn lửa bùng cháy lớn trong tim tôi.
Tôi muốn đốt hết mọi ký ức dơ dấy trong cái quá khứ tồi tàn ấy.
Tôi mong nó biến mất mãi mãi.
TRỪ.
Nụ cười ấy.
Bờ vai ấy.
Ánh mắt ấy.
Nở rộ trong tâm trí tôi.
Ký ức mơ hồ nhưng đủ làm tôi giật mình giữa khoảng trời xa xăm.

YOU ARE READING
Tự TRUYỆN
De TodoĐây chỉ là một nơi mà mỗi lần tao cảm thấy muốn tâm sự vs bản thân tao, tao sẽ viết vào đây. Cơ mà có cả mấy lời bài hát vs mấy bài = Eng nên đừng quan tâm :) ok