Chap 1

3.6K 222 16
                                    

[8:20] ở LA tại một căn biệt thự Hoàng Gia xa hoa tráng lệ, người hầu ra vào tấp nập, khung cảnh bên ngoài chỉ có hai từ để tả "tuyệt vời". Bên trong căn biệt thự những cổ vật quý hiếm được trưng bày khắp nơi, mỗi món đồ bên trong đều tuyệt đẹp, nhất là chiếc vương miện được đặt bên trên trụ đá cẩm thạch cao khoảng 2,4m giữa phòng khách, đấy là vương miện của nữ hoàng ELIZABETH đệ nhị đã đội vào những năm đầu cai trị đất nước. Và  còn hàng trăm thứ quý giá không kém ở khắp nơi trong biệt thự hoàng gia này.

"Con khi nào về Hàn?" người đàn ông ngồi giữa phòng khách  đầy uy nghiêm, tay mân mê tách trà thơm ngon đứa ánh mắt yêu thương nhìn về phía đối diện. Đó là Min Yoonhyun, tài phiệt đá quý đầy quyền lực.

"Sáng mai con sẽ bay ạ." người con trai có mái tóc màu xanh mint, nước da trắng ngần, đôi môi mỏng, đôi mắt hẹp dài mà cuốn hút, thân mình mảnh khảnh ngồi vắt chân trên chiếc ghế đơn đối diện, cậu là Min Yoongi, con trai cưng của Min Yoonhyun.

"Ừm, con về bên đấy một mình phải biết tự bảo vệ, đừng để người khác ức hiếp." con trai cưng của ôg từ lúc nhỏ đã qua Mỹ định cư, bây giờ quay về nhưng chỉ có một mình nên ông thật không yên tâm.

"Ba à, con là ai chứ, mấy cái đai đen đó để trưng à." cậu vỗ ngực tự tin nói với ông.

"Ba biết, nhưng con về đấy một mình ba thật không an tâm chút nào." dù cậu có bao nhiêu đai đen đi nữa thì ông vẫn lo, cậu mới 18 tuổi thôi, còn nhiều chuyện cậu vẫn chưa hiểu được kêu người làm cha này làm sao an tâm đây.

"Ba à, còn Jiminie hyung với Jinie hyung mà, các anh sẽ bảo vệ con." cậu còn hai ông anh quyền lực ở xứ Hàn mà còn sợ gì nữa, ba cậu lo xa rồi.

"Hưm, cũng đúng có hai đứa nó ba cũng an tâm được phần nào rồi." ông quên là vẫn còn hai đứa cháu trai giỏi giang nữa.

"Ba à, con sẽ mua một căn nhà nhỏ để ở." mặt cậu hớn hở vì sắp được sống tự lặp.

"Con sẽ sống cùng Jungkook." ông nhàn nhã đáp lại, cậu nghe xong mà không tiêu hoá kịp câu nói, cậu phải ở chung với người khác sao, tên Jungkook nghe hơi quen nhưng cậu không nhớ nổi.

"Ba, tại sao con phải đến ở cùng người đó, con lớn rồi, con có thể tự lặp được mà." cậu thật không hiểu nổi ba đang nghĩ gì mà bảo cậu sống cùng người khác.

"Mà người đó là ai con còn không biết, ba lại bảo con sống cùng hắn ta."

"Con thật sự không nhớ Jungkook?" ông nghệt mặt ra hỏi.

"Có quen nhau sao?" cậu tỉnh bơ hỏi lại.

"Cậu bé 10 năm trước con không nhớ sao, hai đứa chơi với nhau từ lúc con mới sinh ra đấy." ông hỏi lại lần nữa để chắc chắn cậu có còn nhớ không, 10 năm trước, trước lúc đi cậu còn bảo sẽ nhớ hắn mãi mãi không bao giờ quên mà, cậu suy nghĩ một lúc lâu rồi la lớn.

"Àaa nhớ rồi, là cái hyung mà con hay gọi là thỏ con đấy ạ???" cậu nhớ ra rồi, người đó vào 10 năm trước có thể nói là thanh mai trúc mã của cậu.

"Ừ, ta tưởng con không nhớ thật chứ." ông vui mừng vì cậu đã nhớ ra vậy thì dễ rồi. (định làm gì đấy)

"Nhưng tại sao phải sống cùng anh ta?" cậu vẫn không hiểu cái vấn đề này.

(Chuyển Ver) (Kookga) Em 18 rồi, Tôi muốnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ