5

18.7K 216 27
                                    

Ngày hôm sau, Trần Quân mặt dày lại đến nhà cô. Không đợi cô ra mở cửa mà trực tiếp phá cửa nhà cô luôn.

- Anh bị điên à? Mới sáng sớm đã phá của nhà người khác vậy, ăn no rửng mỡ à?

Hắn không biết hối cải còn bồi thêm một câu.

- Anh thích!

Cô đau lòng nhìn ra cánh cửa bị hắn đập nát bét, tường cũng bị rớt xuống một mảng xi măng. Như này, như này thì cô làm sao sửa được? Tiền đâu?

- Đồ phá của, anh làm thế này thì tôi ở trong nhà làm sao được? Lỡ có kẻ biến thái vào nhà thì sao, lỡ hắn làm gì với tôi thì có ai cứu kịp đây?

- Về ở với anh là được mà.

-...

- Được không? Em không về ở với anh á, anh đánh sập cả khu này cho xem.

- Đừng có nghĩ anh có tiền rồi làm gì cũng được.

- Đâu có, anh đâu có! Bọn họ tình nguyện giúp anh mà.

Lính A, lính B, lính C đồng loạt dơ hai ngón tay kiểu xin chào về phía cô.

Ờ, ba mặt liệt vận ba vest đen đeo ba kính đen chân đi dép tổ ong màu trắng. Có gì đó sai sai?

- Em nhìn gì đấy? À, giày của bọn họ anh bán rồi, mua cho mấy đôi dép mang vừa mát vừa nhẹ. Rất đẹp phải không?

-... Cạn lời.

- Em nói gì đấy anh nghe không rõ!

- Không có gì.

-...

-...

Cả hai ngay lập tức rơi vào trầm mặc, không biết nói gì với đối phương. Cô thì... rất ít giao tiếp. Nên nói chuyện không giỏi, không hiểu hắn nhìn trúng điểm gì ở cô mà yêu vậy ta?

Trường đại học X, vốn đâu phải trường cô theo học. Cô học trường Y. Chỉ có điểm là hai trường nằm sát nhau, cổng cũng gần như là cổng chung. Cô đến trường lần đầu đã rất ấn tượng về nó.

Cơ mà... cô đã gặp hắn bao giờ đâu, chỉ nghe tên tiếng, sau đó thì cô bỏ xó không quan tâm. Tại sao hắn lại biết cô, trừ chuyện kia...

- Dọn về nhà tôi ở nhé!

- Không muốn.

- Làm bạn gái anh nhé!

- Không.

- Anh dùng bom đánh sập nhà em.

- Tôi gọi cảnh sát tố cáo.

- Anh là nguồn sống của họ.

- Nguồn sống sẽ càng mãnh liệt khi ở bên cạnh họ.

- Cùng lắm anh nhốt em lại. Giam trong lồng, không cho em mặc đồ, cứ như vậy phục vụ anh. À không, là anh phục vụ em, tận tình chu đáo.

- Đi khỏi nhà tôi.

- Dô, hình như em khỏe rồi nhỉ?

Hắn áp người tôi xuống nền nhà, khóa tay khóa chân tôi lại. Môi mỏng nở nụ cười âm hiểm.

[Full] - Đồ keo kiệt bủn xỉn yêu tôi H+ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ