~4~

1K 96 4
                                    

Thời gian trôi thật nhanh, thấm thoát, 9 người cũng đã bên nhau được nửa năm trời. Nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn, tình cảm gắn bó cứ thế bồi đắp thêm từng ngày, sự xa lạ dần dần cán mốc số 0 tròn trịa.

Nhưng, chỉ có duy nhất Thái Từ Khôn cùng Chu Chính Đình thì ngược lại.

Nói là luôn bên nhau trong nửa năm qua, nhưng sự thực lại không phải như vậy. Hai người hai công ty khác nhau, lịch trình dĩ nhiên sẽ rất ít khi cùng một chỗ, có những lần đến tận nửa tháng mới gặp lại. Vậy mà Thái Từ Khôn chỉ đối với anh như anh em bình thường, lúc nào cần nói thì sẽ nói một câu duy nhất: "Chính Đình ca!"

Một cách gọi thật xa lạ, kể từ đêm hôm đó.

Hôm nay, cuối cùng ba người nhà Nhạc Hoa cũng trở về kí túc xá của Bách Phân Cửu sau 2 tuần đi diễn fan meeting và quay quảng cáo.

Vừa bước vào đến cửa, Minh Hạo  cùng Thừa Thừa đã vội vứt hết vali chạy ngay đến chỗ của Vưu Trưởng Tĩnh, bày ra một bộ nũng nịu sến sẩm để trinh phục maknae '2k2' đang nằm lì ở ghế dậy nấu cho mấy món ăn.

"Thừa Thừa, Hạo Hạo, Chính Đình ca, mọi người vào phòng nghỉ ngơi đi, khi nào có cơm tôi sẽ gọi!"

Thái Từ Khôn ngồi im lặng từ nãy bây giờ mới lên tiếng, ba người được gọi tên cũng không nói gì thêm, ngoan ngoãn đi vào phòng của mình tắm rửa thay quần áo.

"Hạo, em vào tắm trước đi!"

Chu Chính Đình nằm vật ra giường, uể oải vừa nói mắt vừa nhắm chặt.

Cả hai người còn lại khi nghe đến câu này thì đã suýt nữa té dập mặt, vì sao ư? Là bởi vì trước kia mỗi khi đến lúc tắm đều là Chu Chính Đình tranh tắm trước, hôm nay đột nhiên lại nhường chỗ cho người khác, làm cho họ có dự cảm chẳng lành.

Nhưng đang định đi đến giường anh hỏi thì lại thấy mặt anh trông rất khó chịu, hai người kia cũng biết điều không làm loạn nữa, Hoàng Minh Hạo nghe lời đi vào phòng tắm tắm trước.

"Đình Đình, dạo này anh và lão đại đổi cách xưng hô rồi sao? Em thấy trước kia anh ấy lúc nào cũng "Chính Chính" bây giờ tự nhiên lại gọi anh là "ca". Chẳng lẽ anh dọa nạt anh ấy bắt anh ấy phải gọi thế sao?"_Phạm Thừa Thừa ngồi khoanh chân trên giường, bắt đầu công cuộc đi tìm đáp án cho những gì mình không hiểu.

"Anh cũng không biết nữa..."_ Chu Chính Đình thở dài, lắc đầu ngán ngẩm.

Mỗi khi gặp đều sẽ là như vậy, những câu từ thân mật như "Chính Chính", "Chính Đình" dần dần được cậu thay thế bằng "Ca" và "Chính Đình ca". Mà Chu Chính Đình, mỗi lần mong muốn được gặp người kia thì đáp án luôn là bị ăn một gáo nước lạnh, cảm thấy rất xa cách. Nhiều lúc muốn nói gì đó khi chỉ có hai người ở kí túc, hay là ở trên xe, hoặc là trong phòng tập, nhưng lời cứ đến họng lại nuốt ngược vào trong, nói không nổi.
____________________________________

Chu Chính Đình nằm trằn trọc trên giường, cả người khó chịu không tả xiết. Cứ hễ muốn nhắm mắt vào thì sự lạnh lùng của Thái Từ Khôn suốt mấy tháng qua lại hiện rõ lên trong trí óc anh, dằn vặt anh đến không thể ngủ nổi.

[Khôn Đình] Dừng lại, được hay không?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ