~8~

981 90 9
                                    

Phạm Thừa Thừa cùng Hoàng Minh Hạo của Nine percent/ Nex7 bất ngờ bị tắt mic trong FM Nhạc Hoa.

Chu Chính Đình, thành viên của Nine percent/Nex7 lên tiếng: "...Đây không phải bức thư mình viết, bức thư mình viết đã bị ai đó sửa mất rồi!..."

Hoàng Minh Hạo bị quản ngược đãi, đem quà fan tặng cậu ấy cho người khác.

Phạm Thừa Thừa nhập viện.
.......

Sáu con người ngồi lặng thinh một chỗ trước màn hình tivi sáng trưng chờ ba người Nhạc Hoa trở về, mặt mỗi người một vẻ khác nhau, nhưng đều là những nét mặt vô cùng tiêu cực. Đau lòng có, tức giận có, bất lực cũng có,...

Người đầu tiên phát hiện được tin này chính là Lâm Ngạn Tuấn. Sau đó, năm người còn lại cũng đã xem, thật sự vô cùng bức xúc.

Thái Từ Khôn ngay khi biết tin đã gọi điện cho Chu Chính Đình, hỏi xem anh có chuyện gì không nhưng anh chỉ giấu nhẹm đi không chịu nói.

Và bây giờ, 10 rưỡi đêm, tất cả đang ngồi đợi ba người họ về.
Không khí trong căn phòng khách rộng lớn ngày càng trùng xuống, đến khi tiếng mở cửa vang lên, Chu Chính Đình, Phạm Thừa Thừa cùng Hoàng Minh Hạo chậm chạp bước vào, cũng chẳng còn làm loạn cả kí túc như mọi lần trước nữa.

Thấy mọi người cứ im lặng nhìn mình, mắt lại nhìn lên đoạn gif cứ lặp đi lặp lại ở trên màn hình tivi, Hoàng Minh Hạo nhận ra, họ đã biết.

Ba người kia chỉ còn biết đứng chôn chân trước lối vào của phòng khách, im lặng, mặt cúi gằm không dám nhìn những người đang ngồi lặng thinh ở trên sô pha. Tình trạng này cứ duy trì một lúc lâu cho đến khi giọng nói của Thái Từ Khôn chậm rãi vang lên. Chỉ duy nhất một câu, rất đơn giản.

"Mọi người...vất vả rồi..."

Thế là, Hoàng Minh Hạo không thể chịu nổi nữa, lập tức chạy đến ôm chầm lấy lão đại của cậu, khóc òa lên, cả người run rẩy không thôi. Cậu nhóc này rất ít khi khóc, hôm nay nực ngạt như vậy quả thực đã chịu rất nhiều áp lực. Phạm Thừa Thừa cũng không kìm được nước mắt, miệng mếu máo lao vào ôm chặt cứng hai người kia.

"Hạo Hạo...Thừa Thừa..."

"Mấy đứa vất vả rồi! Thật sự...làm rất tốt...làm rất tốt..."

Mấy người còn lại cũng chạy đến ôm lấy hai đứa trẻ vào long, bỗng nhiên một luồng cảm xúc mãnh liệt nào đó dâng trào lên, trong phút chốc, tất cả đều khóc.

Chu Chính Đình đứng một bên ở ngoài, lẳng lặng nhìn một đoàn người đang ôm nhau khóc nức nở, cái lạnh của ban đêm bỗng nhiên biến mất, thay vào đó là một sự ấm áp không lời. Cuối cùng, anh cũng từ từ bước đến ôm lấy 8 người bọn họ, nước mắt trong suốt liên tục thay nhau chảy xuống.

[Khôn Đình] Dừng lại, được hay không?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ