Ngày hôm sau khi Trình Kim Ngưu tỉnh lại, trời đã sáng hẳn. Ra khỏi phòng với tinh thần sảng khoái, cô được binh lính cho biết Diệp Sư Tử đang ở phòng sách.
Phòng sách là nơi mà thường ngày Diệp Sư Tử dùng để xử lý quân vụ. Trình Kim Ngưu đi vào gian phòng sách rộng rãi, Diệp Sư Tử đang đứng trước một màn hình lớn, bóng dáng cao ngất trầm tư. Trên màn hình là bản đồ ba chiều chi tiết, dễ dàng phân biệt được đâu là địa hình của vùng đất Zombie, đâu là địa hình của vùng đất chết.
Bởi vì nhiều vệ tinh của Trái Đất đã bị hủy, vùng đất chết cũng không đủ khả năng xây dựng lại mạng lưới thông tin. Nên hiện tại, mọi hình ảnh trên bản đồ đều đang ở trạng thái đứng yên.
"Đang nghĩ gì vậy?" Trình Kim Ngưu dựa vào cửa, hỏi.
Diệp Sư Tử xoay người, ánh mắt thâm trầm: "Nghĩ xem bọn họ đang núp ở đâu." Bọn họ chính là chỉ nhóm đàn ông dũng mãnh đã trốn thoát ở phố Lan Sĩ.
Trình Kim Ngưu cắn răng: "Em sẽ trở nên mạnh hơn, lần sau gặp được nhất định không tha cho bọn họ." Giết nhiều binh lính trước mặt cô như vậy, đây là lần đầu tiên Trình Kim Ngưu thấy kẻ coi mạng người như cỏ rác như thế.
Diệp Sư Tử nhìn cô: "Được."
Rõ ràng anh chỉ nói một chữ đơn giản, thế nhưng đôi mắt sáng quắc trên gương mặt anh tuấn của anh lại khiến lòng cô run lên. Không được tự nhiên lắm...
Còn nhiều thời gian, còn nhiều thời gian mà. Trình Kim Ngưu à, ba năm kháng chiến không kết hôn của mày quả thật là quãng đường xa xăm vô bờ bến.
Binh lực của Diệp Sư Tử ở vùng đất chết là sáu nghìn người, dưới trướng có sáu người Trần Ma Kết, Lâm Song Ngư, Tạ Thiên Bình, Hồng Xà Phu, Chu Tấn, Chu Thiên Yết. Trong đó Trần Ma Kết phụ trách hồi sức cho quân lính sau các đợt tập huấn, Tạ Thiên Bình ngoài việc dẫn binh còn phụ trách quản lý nông trường, mỏ quặng. Còn lại bốn người, đều có binh lính riêng, đóng quân ở biên giới của vùng đất chết. Trong đó, binh lính ở phía Bắc lên tới một nghìn năm trăm người.
Sau khi Lâm Song Ngư và Tạ Thiên Bình bị mưu sát, quân đội của họ liền về dưới sự quản lý của Trần Ma Kết, khiến anh ta bận tới độ sứt đầu mẻ trán.
"Họ đã đến." Diệp Sư Tử dẫn Trình Kim Ngưu đến trước bộ chỉ huy thuộc tòa nhà phía Tây.
"Họ có dễ hòa đồng không?" Trình Kim Ngưu không nhịn được hỏi.
Vấn đề này khiến Diệp Sư Tử rất khó trả lời. Im lặng vài giây, Diệp Sư Tử nói: "Họ rất kính nể kẻ mạnh." Anh xoay người bước vào phòng chỉ huy.
"Đinh Song Tử, anh nghĩ kĩ cũng chưa muộn đâu!" Một giọng nữ mềm mại đáng yêu vang lên. Đi theo Diệp Sư Tử vào phòng chỉ huy, Trình Kim Ngưu nghe thấy giọng nói này khẽ nhíu mày.
Trong căn phòng rộng rãi thoáng mát hơn năm mươi mét vuông, bốn người đàn ông ngồi quanh bàn. Người điển trai nhất trong số đó đang nhàn nhã ngồi dựa vào chiếc ghế lớn, chân dài duỗi ra, khoanh tay mỉm cười, khiến trong đầu người ta bất giác lóe lên hai chữ "Phong lưu".
Hồng Xà Phu cao lớn rắn chắc ngồi nghênh ngang trên bàn trước mặt anh, nhìn anh thân thiết. Ba người đàn ông khác chỉ cười không nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Kim Ngưu - Sư Tử - Song Tử): Anh Hùng Thời Loạn - Đinh Mặc (Chuyển ver)
FantasyTác giả: Đinh Mặc Chuyển ngữ: Chjcbjbj (Dạ Tử Yên), Vickiee Lương Biên tập: Chjcbjbj, Loyal Pang Thể loại: Ngôn tình, viễn tưởng Số chương: 72c (4c/tuần) Poster: Mèo Mỡ (Đây không phải truyện tôi viết, và cũng không phải tôi dịch, đây là truyện tôi...