Chương 7

311 10 1
                                    


Editor: Mai_kari

Beta: Kaori0kawa

Tháng 4 tới, gió mùa xuân thổi qua toàn bộ thành phố, phong hạnh tử (1), tử đằng, hoa ngũ nguyệt, cây lan tử, hương thơm tỏa ngát trong không khí, công viên đầy rẫy muôn loài chim không ngừng ríu ra ríu rít. Khí trời tốt cũng lan vào trong sân trường, thầy cô học sinh, ai cũng vui vẻ, tinh thần phấn khởi.

Cứ như vậy, trường tiểu học Đan Phượng nghênh đón đại hội thể dục thể thao mỗi năm một lần.

Hạ Đống tinh lực dư thừa, nên thích nhất chính là đại hội thể dục thể thao, nhóc chạy nhanh, nếu không phải quy định mỗi em chỉ được tham gia hai hạng mục, thì nhóc nhất định bao trọn toàn bộ hạng mục điền kinh, chạy 100m, 200m, chạy tiếp sức 4x100m, ngày nào cũng giục cha mình đưa mình tới trường sớm, ở trong sân trường chạy ba bốn vòng.

Đại hội thể dục thể thao có mời phụ huynh tham gia, lần này Hạ Kiệt trước đó một tuần lễ đã nộp đơn xin nghỉ phép. Hai cha con thay đồng phục thể thao kích động đi tới trường.

Hôm nay, Quý Thụ Thành cũng mặc đồng phục thể thao, bộ áo trắng quần thể thao xanh lam nhìn qua khiến cho người ta sáng cả mắt. Hình thức này che lấp đi khuôn mặt nghiêm túc của hắn. Hắn có lộ mũi cao ngất, con mắt đen nhánh, cả người nhẹ nhàng khoan khoái đi bên cạnh sân vận động, chẳng biết đã rước lấy biết bao ánh mắt kinh hãi kinh diễm, mấy bà mẹ tuổi trẻ cũng không ngừng đưa mắt nhìn hắn âm thầm đỏ mặt. Tiểu Diệp cất xong cặp sách, nhanh chóng chạy vào hàng ngũ của lớp mình. Cô chủ nhiệm lớp Tiểu Lý của bé vừa nhìn thấy bé mặt đỏ bừng mặc đồ thể thao nhẹ nhàng khoan khoái liền thét chói tai. Đợi tới khi thấy thầy Quý cùng Hạ Kiệt một đường đi tới, đang cười đùa nói chuyện, lập tức chảy nước bọt, móc ra máy ảnh kỹ thuật số không ngừng chụp, đây chính là hình ảnh cực kỳ hài hòa duy mỹ đó nha.

Bắt đầu thi đấu, đầu tiên chính là lớp 1 và lớp 2 chạy 50m. Tiểu Diệp bắt đầu vào tư thế chuẩn bị, tiếng súng vừa vang, lập tức nâng hai cái chân béo tròn của mình lên bắt đầu chạy. Chạy sai đường rồi! Hạ Đống đứng trong hàng ngũ lớp mình cạnh đó tức giận dậm chân, thế nhưng may là bé lập tức sửa đường chạy lại, cuối cùng đứng thứ ba.

"Thầy Quý, con thầy thật giỏi!" Cô giáo Tiểu Lý ha hả cười đi tới nói.

"Còn thiếu chút nữa, thật đáng tiếc!" Quý Thụ Thành quay đầu lại, kinh ngạc nói. "Cô Lý, cô không đứng chỗ lớp mình để quản lớp hay sao?"

"A, không sao, có lớp trưởng đứng canh rồi. Chuyện là ..." Cô Lý có chút thâm ý nhìn Hạ Kiệt đang đứng bên cạnh, chỉ thấy y đang ngửa cổ uống một ngụm nước, sau đó lấy tay lau khô miệng, một cơn gió ngang qua thổi bay tóc y, thật là đẹp trai!

"Y là bạn của thầy Quý à?"

"À, là cha của một học sinh lớp tôi."

"Gạt người, nhìn qua ngay cả kết hôn còn chưa nữa là, sao có được một đứa con đang học lớp 3 cơ chứ. Hai người rốt cục là quan hệ gì vậy?" Cô Lý nhanh chóng bay tới, hận không thể cầm cái máy ghi âm để làm ra bộ dạng phóng viên trực tiếp.

"..."

Hai người bạn nhỏ lớp 2 vội vã chạy tới: "Cô Lý, cô Lý, thầy Hồ gọi cô về lớp cử học sinh tham gia thi đấu bóng chày."

[Đam mỹ] TRUY ĐUỔINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ