Chương 53

699 83 1
                                        

Thời gian này, sân bắn vốn rất ít người, tiếng súng vốn dĩ vẫn ngẫu nhiên vang lên, lúc này giống như đã hẹn trước, toàn bộ quy về yên lặng, trong không khí len lỏi khí tức làm cho người ta cảm thấy tim đập nhanh, Hạ Mộc gần như có thể rõ ràng nghe thấy tiếng hít thở bất ổn của bản thân.

" Là nghĩa vụ sao?" Giọng nói của Đoạn Tử Đồng rất nhẹ nhàng.

Hạ Mộc ngẩng đầu nghiêm mặt nói: "Dĩ nhiên, nếu ngươi có năng lực phân tích vụ án, vì sao không cống hiến sức lực của mình đây?"

" Vậy quyền lợi tương ứng đâu?"

" Tận chức tận trách với nhân dân, ngươi có thể nhận được sự khẳng định của thượng cấp, tiền đồ..." Giọng nói của Hạ Mộc càng lúc càng nhỏ, có chút chột dạ, hồi báo như vậy, tựa hồ không có sức hấp dẫn đối với điện hạ, nói đến một nửa, cô chủ động đổi giọng hỏi: "Nếu không, ngươi muốn ta báo đáp ngươi thế nào?"

Đoạn Tử Đồng kéo khóe môi, híp mắt nhìn cô: "Ngươi sẽ đáp ứng ta sao? Vì nhân dân."

Dĩ nhiên đem cái mũ này chụp trở lại trên đầu cô! Hạ Mộc căm giận trả lời: "Vậy ngươi không thể đưa ra yêu cầu quá đáng."

Nếu như trở lại lúc nhỏ, cô cảm thấy vài cái bánh pudding có thể mua chuộc được phúc hắc ấu tể này, nhưng hiện tại sợ là không được.

" Ngươi cảm thấy ta sẽ đưa ra yêu cầu quá đáng?" Đoạn Tử Đồng thu hồi tiếu ý, trong ánh mắt dâng lên vẻ cô đơn khiến người khác thương tiếc: "Ngươi luôn đề phòng ta như vậy."

Hạ Mộc mở to hai mắt, lập tức cãi lại: "Không có!"

" Vậy ngươi sẽ đáp ứng ta?"

"Được, ngươi nói." Nhất thời khí phách, Hạ Mộc đáp ứng xong lại có một chút hối hận, vẫn luôn cảm giác cô rơi vào bẫy của phúc hắc ấu tể.

Đoạn Tử Đồng trịnh trọng mời: "Cùng ta tham gia buổi tiệc sinh nhật của một người bạn."

" Cái gì?" Hạ Mộc sững sốt, không ngờ 'hồi báo' mà điện hạ muốn sẽ là như vậy.

"Ngày hai mươi tháng sau." Ánh mắt Đoạn Tử Đồng rất chăm chú nhìn vào mắt cô: "Tám giờ tối, không được đến muộn."

Hạ Mộc vô thức truy vấn: "Địa chỉ ở nơi nào?"

Đoạn Tử Đồng cong khóe môi: "Ngươi ngồi xe bus số 206, đến trạm cuối xuống xe, đối diện đường lớn."

Hạ Mộc chăm chú lấy điện thoại di động ra ghi chú lại những lời điện hạ nói, lại bỗng nhiên nhớ đến gì đó, ngẩng đầu hỏi: " Đối diện trạm cuối chuyến xe bus số 206, hình như là một bệnh viện tâm thần?"

Đoạn Tử Đồng cuối cùng nhịn không được cười xấu xa, răng nanh như ẩn như hiện, hỏi cô: "Ngươi thật sự muốn đi xe bus đến buổi hẹn?"

Hạ Mộc: "..."

Nếu không thì sao?

Đoạn Tử Đồng không trêu cợt cô nữa, nghiêm túc trả lời: "Ta sẽ đến trước nhà đón ngươi, chuẩn bị xong trước bảy giờ ba mươi."

[BIÊN TẬP XONG] Toàn Bộ Cá Khô Của Đế Quốc Đều Thuộc Về Miêu Vương PhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ