Ngày hôm sau, khi Jungkook đến, Chaeyoung còn đang ngủ. Chờ dì Lee đem cô từ trên giường lôi xuống dưới, đã thấy Jungkook đang cùng cha mẹ cô ngồi cùng một chỗ ăn bữa sáng, Park Joo Won xem nhẹ không nói tới. Chaeyoung không tự giác bước chân vừa chậm vừa nhẹ, đột nhiên cảm thấy giờ khắc này thực yên lặng, có thể nghe thấy tiếng tim cô đập càng lúc càng nhanh.Thị giác của cô giống như phim điện ảnh bị xử lý hiệu ứng, mặt cha mẹ bị mơ hồ trở thành bối cảnh, Park Joo Won mặt bị đánh Mosaic, chỉ có mặt Jungkook trở nên vô cùng rõ ràng.
Hai mươi lăm tuổi đúng là thời gian một người nam nhân vừa mới bước vào giai đoạn thành thục, trước khi hai mươi lăm tuổi, nam nhân còn lưu lại một chút ngây thơ, bọn họ tuổi trẻ có sức sống đầu óc lại thường xuyên bị mờ mịt, cảm tình lấy mình làm chủ, sau khi qua ba mươi tuổi, nam nhân quá lõi đời, tuy rằng trải qua nhiều phong sương bọn họ có lẽ đã hiểu được thế nào quý trọng một người phụ nữ, lại không có nhiều nhiệt huyết, cảm tình lấy ổn định làm chủ, mà này lúc này vừa vặn, lưu lại một ít nhiệt tình cùng kích tình khi còn thiếu niên, lại lại bắt đầu hiểu được quý trọng, vô luận là yêu đương hay là hôn nhân, đều là đối tượng ưu tiên lựa chọn.
Nếu như nói trước hai mươi lăm tuổi là giai đoạn trưởng thành của một người nam nhân, như vậy hai mươi lăm tuổi đến ba mươi tuổi, chính là giai đoạn định hình của một người nam nhân, đương nhiên, mỗi người mỗi khác.
Tóm lại, nam nhân sau này giống như một viên ngọc từ từ phát sáng, vô cùng mê người, nhất cử nhất động đều mang theo một lực dụ hoặc khôn kể.
Jungkook hôm nay mặc quần áo trong màu lam, tay áo được sắn cao, cúc áo thứ hai được cởi bỏ, lộ ra trước ngực một mảnh xương quai xanh, ở trong mắt Chaeyoung, Jungkook mỗi một lần cúi đầu hoặc ngẩng đầu, mỗi một lần nâng tay, đều tràn ngập lực dụ hoặc, mặc dù hai người đã quá quen thuộc, những những tháng ngày đó đã vô tình bị lãng quên, trong trí nhớ của cô, anh tựa hồ nhảy vọt vào giai đoạn trưởng thành, đột nhiên liền trưởng thành.
Trước một khắc anh vẫn là vị "Anh trai nhỏ" mang theo một đám bạn cùng người đánh cho đầu rơi máu chảy, ngay sau đó anh đã thành người lạnh lùng âm trầm, là tinh anh của thương giới. Park Chaeyoung đột nhiên cảm thấy thực mất mát, vì cô bỏ qua những thứ đó, mắt cay cay muốn khóc.
"ChaeChae." Anh ngẩng đầu nhìn thấy cô đứng ở dưới cầu thang, hơi hơi sửng sốt, sau đó cười nham nhở.
Chaeyoung trừng mắt nhìn, đem nước mắt thu lại, chạy đến bên cạnh anh ngồi xuống, bọn họ quen thuộc đã muốn xâm nhập cốt tủy, nhưng thật ra cũng không có không được tự nhiên, đồng dạng với xâm nhập cốt tủy còn có oán giận: "Jungkook, tại sao sớm như vậy đã tới rồi?"
Kim Jisoo nghe vậy, nhíu mày nói: "Chaeyoung, sao lại không lễ phép như vậy?" Lại có chút thật có lỗi nhìn về phía Jungkook, Jungkook biểu tình thật ra không có gì biến hóa, thậm chí còn cười cười Kim Jisoo, tỏ vẻ không ngại.
Chaeyoung bị mắng vô cùng ngạc nhiên, ủy khuất nhìn thoáng qua mẹ mình, sau đó mới cùng Jungkook nói: "Hôm qua anh mới trở về, sao không nghỉ ngơi nhiều một chút, sớm như vậy đã lại đây, khẳng định không nghỉ ngơi tốt, đều do em, sớm biết thế đã hẹn buổi trưa."
BẠN ĐANG ĐỌC
( Chuyển Ver )Cảm Ơn Em Đã Quay Lại Nhìn Anh
RomanceBên cạnh một nữ phụ ác độc, điêu ngoa, đanh đá, luôn luôn có một nam nhân chấp nhận làm hình bóng phía sau cô gái ấy, người đó sẽ luôn bao dung che chở cô, sẽ luôn chờ đợi cô, luôn giúp đỡ yêu thương cô. Những người như vậy là cực phẩm nan nhâ...