Eo ôi, chiều mai tôi kiểm tra rồi. Cho xin chút động lực đi, sợ tạch quá TvT..
_________---------_________--------_________
Taehyung lái xe tới nhà hàng khách sạn đắt đỏ nhất nhì Seoul. Hôm nay anh có một cuộc hẹn với đối tác làm ăn thân nhất.
"Chào! Lâu rồi không gặp"-Taehyung
"Phải, 5 năm rồi"
Người đó mỉm cười với anh. Cả hai có mối quan hệ không phức tạp mấy, họ biết nhau chỉ là sự tình cờ
"Yoongi. À nhầm, Min Tổng! Lâu ngày rồi không gặp, thay đổi không ít"-Taehyung
"Cứ gọi như bình thường đi! Sao?! Hôm nay cần tôi làm việc gì hay có tin tức gì của người đó"
Người con trai đó là Min Yoongi, người tưởng chừng như đã chết từ mười năm trước nhưng..KHÔNG. Cậu ấy vẫn còn sống
"Người thương của cậu, tôi chưa tìm ra nhưng, tôi cần cậu..tìm một người giúp tôi, xem như trả ơn công cứu mạng cậu và giúp cậu tìm Jung Hoseok"-Taehyung
"Tất nhiên là được. Với anh, tôi không tính toán"-Yoongi
Taehyung đưa cậu tấm ảnh chụp Jungkook và thời gian cậu bỏ đi, nơi cậu hay đến, khung giờ sinh hoạt thường ngày..Tuy biết rõ là thế, nhưng anh không tìm được cậu, cậu có lẽ biết rõ là anh sẽ tìm cậu nên không lui tới mấy chỗ đó.
"Ra là bảo bối của cậu à..sao để người ta bỏ đi vậy?!"-Yoongi
"Hirai Momo..cô ta bày mưu hại tôi và làm Jungkook hiểu lầm"-Taehyung nắm chặt tay
"Được rồi, tôi sẽ cố. Còn cậu, tìm tung tích Jung Hoseok ngay cho tôi đi đấy"-Yoongi
Cậu đứng dậy bỏ về. Nhớ lại chuyện mười năm trước
"Ba ơi!! Có hai đứa trẻ bị tai nạn kìa. Ba ơi!"
"Ôi trời ơi, con ai mà lại không trông. Có ai không?! Gọi xe cấp cứu đi, cứu hai đứa trẻ này với"
Năm đó, chính ba Taehyung đưa hai đứa bé đó đi cấp cứu trong đêm khuya vắng. Cả hai đều nguy kịch cả, may sao một đứa cứu được còn đứa kia..không còn. Đứa trẻ được cứu năm đó là Yoongi, còn đứa trẻ chết oan kia chỉ là một đứa bé lang thang ngoài đường.
Mặt đứa bé nát ra khiến tất cả mọi người nhận ra được, khi cấp cứu xong thì y tá treo nhầm bảng tên. Thế là mọi người nghĩ xác đứa bé được đẩy ra là Yoongi. Khi ấy bệnh viện đã đưa Yoongi vào trại mồ côi khi cậu tỉnh dậy, do không nhớ đường về nhà và số điện thoại ba mẹ, với tính cách trầm của mình. Cậu chẳng nói gì, cứ theo dòng đời, và cậu quen biết Taehyung từ đó.
Mỗi chiều Taehyung hay ghé thăm cậu, cậu dần thân thiện hơn với anh nên tâm sự chuyện của mình cho duy nhất Kim Taehyung. Giờ đây, việc quan trọng nhất của cậu là tìm lại Jung Hoseok, người cậu yêu năm đó.
"Đây là hoa Hoseok, anh tặng cho Yoongie đấy"
"Sao là hoa Hoseok?! Đây là hoa năm cánh màu đỏ bằng giấy mà"
"Trên bông hoa này anh dán mặt mình lên đấy. Coi như là anh tặng chính mình cho em đấy. Anh là hoa Hoseok"