Lí Thuyết
1 - Theo mình, yếu tố quan trọng của một Writer là kiên nhẫn. Với một quyển truyện dài, cần nhất chính là sự kiên nhẫn.Thêm nữa, một writer cần có một óc sáng tạo, biết tìm hiểu và tiếp thu từ mọi nơi.
2 - Ừm, khoảng 4 năm đi...
3 - Rành miêu tả người, biểu cảm của người. Không rành về việc miêu tả khung cảnh lắm.
4 - Kệ họ thôi, mình cũng không làm gì họ được. Hơn nữa, nếu như họ nói đúng về tác phẩm của mình thì mình sẽ im lặng, và sữa chữa. Tiếp thu ý kiến của người khác là việc một Writer cần có, còn nếu họ nói sai, mình sẽ ... Ừm, mình sẽ nói lại ha, dù sao tác phẩm truyện cũng là đứa con tinh thần của mình mà. Nói đúng thì không sao, mình sẽ sửa nhưng đặt điều bịa chuyện là không được.
Thực Hành
Năm ta mười bốn tuổi, cha ta dẫn ta tiến cung. Lúc ấy ta vốn dĩ ngây thơ, không biết gì. Tuy địa vị của cha ta trong cung như thế nào ta không biết, nhưng cha ta lại có nương là một đại mĩ nhân vạn người mê, tiền bạc sung túc đủ sống cả đời. Nên khi sinh ra ta, mặc dù mới qua tuổi mười bốn không lâu, nhưng đã thừa hưởng hết thảy vẻ đẹp của nương, trở thành một tiểu mĩ nhân nghiêng nước nghiêng thành.
Cha ta nói: "Bảo Nhi, cha dẫn ngươi đi gặp một số hoàng tử, công tử để làm quen."
Ta tò mò hỏi: "Làm quen để làm gì ạ? Con cũng không phải không có bạn."
"Đó là bạn, nhưng dù sao con cũng mười bốn tuổi rồi. Nên cha dẫn con tiến cung, dù sao rồi con cũng gặp một người mình thích, nhưng cha muốn cho con gặp mặt trước một số công tử ở trong hoàng cung, xem có người nào vừa mắt thì làm quen bồi dưỡng tình cảm. Dù sao cha và nương cũng không còn trẻ mà chờ."
Ta gật đầu, hướng cha cười một cái rồi nói: "Việc đó cha nói với con làm là được rồi, nếu cha có việc thì làm đi. Con chạy một vòng quanh cung là tìm được ngay ấy mà!"
Dứt lời, không đợi cha phản ứng đã chạy đi.
____
Ta chạy một hồi thì tới một rừng trúc, khí tức tươi mát nơi đây làm ta thoải mái nhắm mắt hít một hơi thật sâu, sau đó bỗng thấy trước mặt xuất hiện một thân ảnh.
Thân ảnh đó là một thiếu niên với khuôn mặt tuấn lãng phong độ, hắn nhìn ta cười, "Nàng là ai? Sao lại vào đây?"
Ta nhìn hắn một chút, nghĩ rằng thiếu niên này bộ dáng mĩ như vậy, lại nhìn khí chất cao quý toả ra từ trên người hắn liền biết ngay hắn là người trong cung, hơn nữa địa vị cũng cao.
"Ta là ta. Ta chạy vào đây." Nhưng nhìn bộ dạng thiếu niên mà lại cố ra vẻ đại nhân của hắn, ta thoáng bĩu môi đáp.
Hắn hứng thú nhìn ta, "Ta là Phong, ở đây nói chuyện với ta được không?"
Ta dù sao cũng không ghét hắn, lại thích nơi này nên cũng không từ chối, gật đầu.
Hai đứa bọn ta đi tới một chỗ rồi ngồi xuống, hai người ngươi một câu ta một câu, nói chuyện vui vẻ đến khi cha ta không biết từ lúc nào xuất hiện kêu ta về.