Chương 73: Thường Hiên đêm dò xét Ngô Đồng Am
Kỳ thật Thường Hiên ở kinh thành lăn lộn lâu như vậy, trước kia lại ỷ vào quan hệ với cảnh hầu phủ, cũng quen biết vài quan viên. Tỷ như vị quan lúc trước nhận bản án bọn họ mua vải dệt bị lừa, chính là có ý dựa vào Thường Hiên nịnh bợ hầu phủ. Bất quá hiện nay, mọi người hiển nhiên đều có ý trốn tránh Thường Hiên, cho dù thật sự không thể trốn, cũng chỉ cố ý trái phải mà nói. Không có cách nào, mọi người đều muốn kiếm miếng cơm ăn, chuyện quan trường rất phức tạp, bản án của cảnh hầu phủ này nước quá sâu, mũ cánh chuồn trên đầu họ vốn nhỏ, che không được bản án lớn như vậy. Vì thế bạc của Thường Hiên như nước chảy ra bên ngoài nhưng vẫn không tìm được một người giúp.
Ở bên ngoài chạy một ngày, về nhà Thường Hiên cả người đầy ủ rũ, cúi đầu nhìn cửa sổ bên ngoài lá cây đang rơi xuống. Hắn vốn nghĩ bản thân đã đủ thành thục có thể đối mặt với tất cả khó khăn trên thế gian, bất quá nay hắn bỗng nhiên phát hiện mình thật sự là quá mức ngây thơ.
Hắn cười khổ một tiếng, kỳ thật hắn làm sao không biết, đại thụ đã đổ, bản thân mình lại muốn dùng sức lực của bọ ngựa đi chống đỡ, đây là chuyện buồn cười cỡ nào.
Thường Hiên nhắm mắt lại, đủ loại chuyện trước kia hiện lên trong đầu, nhị lão gia đùa giỡn đối với A Phúc, đại thiếu gia mơ ước đối với A Phúc, thậm chí còn có mình và tam thiếu gia đùa giỡn một chút ý tưởng xấu, mãi cho đến cuối cùng lão phu nhân ình thoát kiếp nô cùng với tặng Phúc Vận Lai.
Tâm phúc bên cạnh đã ám chỉ qua, hầu phủ ngã sẽ khiến cho ngài cũng đổ, dù sao Phúc Vận Lai đã nắm ở trong tay mình. Hầu phủ nếu ngã xuống thì vừa vặn từ nay về sau được tự do, huống hồ hầu phủ này đã là một con thuyền sắp chìm, không cần phải tiếp tục lãng phí bạc.
Nhưng làm sao có thể, từ nhỏ cha đã dạy dỗ mình, ân tình chủ tử lúc trước... Chỉ lo thân mình, Thường Hiên có thể bỏ qua lương tâm của mình.
Nhìn bên ngoài bóng đêm dần dần tối, Thường Hiên thở dài một hơi, hắn thế nhưng bắt đầu ngóng trông cha Thường quản sự sớm một chút trở về kinh thành. Có cha ở bên, hắn luôn có thể không cần hòa mình cùng với chỗ tối tăm kia, không cần có những ý niệm ti bỉ trong đầu.
Lúc này, Tiểu Đoàn Tử và Niệm Nhi chạy vào, phía sau còn có ma ma đi theo lo lắng, một đường dặn dò bọn chúng chạy chậm một chút.
Tiểu Đoàn Tử thấy cha, vội tiến lên phía trước kéo lấy cha nói: "Cha, mẹ đâu, sao hôm nay còn chưa trở về?"
Niệm Nhi so với Tiểu Đoàn Tử ngoan hơn một ít, lúc này cũng không nói lời nào, chỉ đứng ở nơi đó, mở to đôi mắt trắng đen rõ ràng lẳng lặng nhìn Thường Hiên, tràn đầy chờ mong câu trả lời.
Thường Hiên trầm mặc một lát, ngồi xổm xuống, đau lòng vuốt ve hai má của hai con trai: "Mẹ rất nhanh sẽ trở về."
Trong đôi mắt trong suốt của Tiểu Đoàn Tử tràn ngập hoài nghi: "Rốt cuộc là ngày nào trở về? Rất nhanh là nhanh bao lâu?"
Thường Hiên trong lòng hiện lên bất đắc dĩ, bất quá hắn tận lực để mình nở ra nụ cười hòa ái thực thân thiết: "Hai ba ngày nữa sẽ trở về, đến lúc đó mẹ con còn có thể mang về cho các con túi thuỷ tinh hoa mai* để ăn."
BẠN ĐANG ĐỌC
[edit]Đại quản gia, tiểu nương tử - Nữ vương không ở nhà
General FictionTác giả: Nữ vương không ở nhà Thể loại: ngôn tình, cổ đại, cưới trước yêu sau, HE Số chương: 95 chương Nguồn: truyenfull.vn Tình trạng: Hoàn thành Đại Quản Gia Tiểu Nương Tử kể về truyện oái oăm là cô gái bẫy chàng trai. Nàng là A Phúc, là tỳ nữ tro...