Chương 21: Đêm không ngủ (18+)(**)

2.8K 134 137
                                    

**Cảnh báo H+ văn. Không nhẹ (18++) ⚠⚠⚠
Có chuyện gì tui không chịu trách nhiệm nhe. ⚠⚠⚠
---------------------

Can giờ rối bời cậu phải làm gì để giúp Tin, Tin nóng quá. Tay Tin đang tự trút quần áo bản thân để giải thoát khỏi cái nóng, Can ở đây Tin không cần nhịn nữa.

"Um...Tin.."

Khi cúi người định giúp Tin thì bị Tin kéo vào lòng áp xuống chiếc giường khổng lồ của Tin.

Môi Can như thứ thuốc thần nó làm Tin dễ chịu hơn ngay lúc này, anh cần nhiều hơn nữa.

"Can cho anh...anh cần em...Can"

"Tin..um..sẽ giúp mà...bình tĩnh"

Can chỉ cần cúi người là có thể nhìn thấy dưới chiếc quần nửa hờ nửa đóng kia là ' Tin nhỏ' đã sắp bùng nổ.

"Can ơi mày phải làm gì đây Can..."

Trong Can như đang gào thét, cậu phải gì Tin à...ai nói cậu phải làm gì.

Can nhắm mắt mà giúp Tin trút bỏ chiếc quần vướng víu, 'Tin nhỏ' đã căng cứng đến mức khó tin, Can cố làm như bình thường cậu hay làm, chỉ xoa nhẹ lên xuống, nhưng chỉ vừa đụng vào Tin đã rên lên, anh thả người xuống giường hưởng thụ sự phục vụ của Can.

Tay Can gia tăng thêm lực tay để giúp Tin thêm thoải mái, nhưng Tin nhường như chưa đủ 'Tin nhỏ' vẫn chưa có dấu hiệu trở lại bình thường.

Can cứ tiếp tục đến tận 10' nhưng vẫn vậy 'nó' vẫn sừng sững. Tay Can bắt đầu mỏi. Cậu cố gắng nhớ mọi kiến thức do có vài lần Pound phụ đạo, tuy cậu bảo không cần nhưng nó cứ lôi cậu ra mà nói, giờ thì hay rồi đến lúc phải dùng đến chúng.

"Can...anh xin lỗi nhưng em có thể cho anh nhiều hơn không"

Thân thể đẫm mồ hôi của Tin trong thật hấp dẫn, cơ bụng 6 múi làm Can không tự chủ mà cứ muốn ngắm mãi, đôi chân thon dài đang khó chịu mà không ngừng co duỗi.

Can cắn răng, vậy thật sự phải làm gì. Pound từng nói có thể dùng miệng nhưng cậu thật không biết cách làm, nếu không tốt còn làm Tin đau đớn.

Can cúi đầu, thở một hơi thật sâu như lấy bình tĩnh và chút tự tin cho bản thân. Cậu có thể làm được.

**N: tui sắp tắt mẹ thở luôn rồi 😭

Can quỳ xuống dưới chân Tin, tay vẫn nắm 'Tin nhỏ' nó to đến mức tay cậu sắp không nắm được nữa rồi.

Lưỡi Can nhẹ nhàng lướt qua 'Tin nhỏ', Tin rùng mình như không tin vào đây là sự thật, nhưng cảm giác đầu lưỡi Can lướt qua làm anh không khỏi thoải mái nó tốt hơn nhiều so với tay của Can.

Can mút thật nhẹ bên ngoài, từ dưới lên trên, 'Tin nhỏ' nhưng giờ nó không nhỏ chút nào gân nổi lên trông có chút đáng sợ.

Can đánh liều ngậm lấy phần đầu trên đã xuất hiện những giọt nước nhỏ, cũng không tệ lắm cậu có thể làm được.

"Can...em...em học ở đâu...chết tiệt"

Tin không kiềm nổi mà chửi thề, Can làm anh muốn phát điên lên. Can đã học nó từ ai đừng để anh biết không người đó chết chắc.

Tôi Cần Cậu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ