58

168 14 0
                                    

Chương 58
"Ngươi đang nói gì thế?" Dao Quang vẫn cười.

"Thật đúng là một tiểu quỷ xấu xa!" Lắc đầu thở dài một tiếng, Hắc Diệu Chi Ngân híp mắt, trong một khắc không hô hấp, Đào Mã Lí trong tay quay sang trái, ba cây vũ tiễn bay ra ngoài, đâm lên một người rồi rơi xuống đất, thi thể lập tức hóa thành bạch quang bay đi. "Còn lại năm, mau đi ra!"

"Ngươi!" Dao Quang cúi người, nháy mắt vọt tới trước, chủy thủ đã cầm trong tay, đánh thẳng tới cổ Hắc Diệu Chi Ngân.

"Thiết! Kỹ năng bị phong ấn của ngươi đã được giải. Nhiệm vụ thất bại đúng không?" Hắc Diệu Chi Ngân lật cổ tay, ba cây Minh Diệu Tiễn lập tức được khoát lên dây cung: "Vậy thì có giết ngươi cũng không sao?"

"Diệu, dừng lại!" Mắt thấy ba cây Minh Diệu Tiễn không chút do dự bắn về chỗ yếu hại của Dao Quang, Quy Vu Tịch Diệt rốt cuộc mất kiên nhẫn, giải trừ trạng thái tiềm hành cấp tốc hướng qua, nhưng tốc độ có nhanh cỡ nào vẫn không bằng vũ tiễn, hắn còn chưa tới, thì ba cây vũ tiễn đã cắm vào ba nơi yếu hại tại cổ họng, ngực cùng bụng của Dao Quang.

"Tịch Diệt." Đại kiếm của Thương Lãng chặn ngang đường đi của nhẫn thích, Quy Vu Tịch Diệt hô to với kiếm sĩ đang đứng ngăn trước mặt mình: "Tránh ra, đó là đệ đệ ta!"

"Vậy thì ngươi càng không nên đi." Kiếm trong tay Thương Lãng vẫn không chút rút lại "Ngươi cho rằng để a Diệu giết hắn một lần là tốt, hay để mọi người trong Quang Ảnh Thành giết hắn một lần mới tốt?"

Nhẫn thích một giây trước còn hùng hổ nhất thời im lặng, Quy Vu Tịch Diệt trầm mặc nhẹ giọng nói: "Xin lỗi, ta xúc động." Nháy mắt tỉnh táo lại, Quy Vu Tịch Diệt đi đến bên cạnh Hắc Diệu Chi Ngân, tay chỉ vào chỗ tối nhất trong rừng: "Một người trong bụi cỏ, một người trên cây, hai người trong lùm cây, còn một người đứng phía sau Phù Tô, mau cút đi! Nói với Dao Quang ngay cả trình độ cỡ này mà cũng không đạt thì đừng khiêu khích ta nữa, muốn được tha thứ thì hãy ngoan ngoãn tới trước cửa Quang Ảnh Thành quỳ xuống giải thích, bằng không sau này gặp mặt ta sẽ trói hắn lại mà đánh!"

Một lúc lâu, phía sau Phù Tô chậm rãi hiện ra một bóng dáng, đúng là Thiên Cơ đã mà họ đã từng gặp qua, hiện tại đối phương không mang mặt nạ: "Đại thiếu gia, chúng ta..."

"Ở đây không có đại thiếu gia!" Lạnh lùng đánh gảy lời nói của đối phương, Quy Vu Tịch Diệt khinh thường hừ một tiếng: "Ngươi thế nhưng lại cùng hắn hồ nháo, còn làm ra chuyện đê tiện như vậy."

"Đại thiếu gia..."

"Cút đi." Không nhiều lời, Quy Vu Tịch Diệt nắm tay Hắc Diệu Chi Ngân dẫn đầu đi sâu vào rừng cây, lưu lại một câu "Nếu các ngươi uy hiếp bằng hữu của ta lần nữa, giết không tha."

"Vâng..." Nhìn một hàng năm bóng dáng dần biến mất trong rừng, Thiên Cơ cảm thấy mồ hôi lạnh của mình đã ướt sũng y phục, cho dù đã nhiều năm không gặp, uy thế của đại thiếu gia vẫn là một chút cũng không giảm...

Sau khi đi vào rừng, mọi người đều trầm mặc. Vừa rồi Túy Sát Giang Sơn nhận được Thiên Lí Truyền Âm của Lục Đạo Luân Hồi, nguyên lai trên diễn đàn trò chơi có một bài post nặc danh, trong bài kể về từng người bọn họ, hơn nữa còn ám chỉ phi thường rõ ràng rằng họ đã mất đi sức chiến đấu, nếu giết chết họ sẽ có thể nhặt được trang bị cao cấp.

Lost temple (Thất lạc thần miếu)Where stories live. Discover now