Người Thẩm gia đến không sớm cũng không muộn.
Đi đầu chính là con trai của lão quản gia Chu Thái, chuyện này là do Thẩm Kỳ Niên nói cho Lục Du nghe.
"Lục tiên sinh, chúng ta đi."
Chu Thái vẻ mặt lẫn lời nói đều thận trọng, hiển nhiên là bản sao trẻ tuổi của lão quản gia.
Lục Du gật gật đầu với y, vỗ sau lưng anh Đao một cái, ném người qua cho Chu Thái: "Người các vị muốn tìm tôi đã tìm được, còn đồ thì tôi không biết ở đâu đâu."
Chu Thái gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh như thể không thèm để ý món đồ kia, chỉ phất tay bảo người lôi anh Đao đi.
Anh Đao vừa muốn nói gì đó đã bị người chặn miệng lại, cuối cùng bị người ta lôi đi.
Thấy ở đây không còn chuyện của mình nữa, Lục Du nhún nhún vai nói phải đi.
"Xin chờ chút. Lục tiên sinh, anh đi theo tôi một chuyến." Chu Thái giơ tay ra ngăn cản đường đi của Lục Du, trên mặt biểu tình lãnh đạm.
Lục Du muốn chạy nhưng Thẩm Chính Nam còn muốn gặp cậu.
Những người còn lại nhìn chằm chằm Lục Du giống như nhìn một tên tội phạm. Lục Du cảm thấy có chút không vui, cậu liếc mắt ra hiệu cho lão Trương. Lão Trương đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhìn nửa người trên của Lục Du, lúc này mới bừng tỉnh.
"Đến đến đến, đến đem cơ bụng của cậu che lại nào." Lão Trương cởi áo khoác khoác lên người Lục Du.
Lục Du kéo nhẹ cái áo vest, nhìn Chu Thái: "Tôi bây giờ không có tâm tình đi gặp người của Thẩm gia. Phiền anh tránh đường, hẹn lần sau đi."
Chu Thái vẫn đứng sờ sờ bất động tại đó, hoàn toàn không có ý nhường đường.
Quả nhiên là có ý tứ nha.
Lục Du nhếch cằm nhìn Chu Thái: "Anh cho là anh có thể cản được tôi sao?"
Chu Thái rút súng từ trên người ra: "Tôi không thể, nhưng nó có thể."
Đây là lần đầu tiên Lục Du bị chỉa súng vào trán, cậu liếc Thẩm Kỳ Niên một cái, ý muốn nói nhìn Thẩm gia các người làm chuyện tốt gì đi.
Thẩm Kỳ Niên thấy vậy liền muốn bước tới, nhưng không ngờ Lục Du hành động nhanh hơn một bước. Trong thời gian nháy mắt, súng của Chu Thái đã bị bẻ thành hai đoạn... Ngay cả cánh tay của y cũng bị bẻ thành một góc độ kỳ cục.
Những người khác thấy vậy liền muốn vây lên, Lục Du co tay đấm một cái lên vách tường. Bức tường lập tức đáp lời mà nứt toác. Lục Du rút nắm tay lại, thổi thổi đám bụi vôi trên tay, cái lỗ trên tường nhìn càng rõ ràng.
Đây không phải là sức lực mà con người nên có.
Cái này đâu có giống nắm đấm của con người, rõ ràng là một quả cầu thép của đội giải toả mà.
Quả cầu thép là wrecking ball dùng để phá nhà đồ đó
BẠN ĐANG ĐỌC
NHỮNG NGÀY LÃO CÔNG MINH HÔN BẮT TÔI ĐÀO MỘ - KIM PHỈ
RomanceTác giả: Kim Phỉ 今斐 Tên gốc: 冥婚老攻逼我挖坟的日子 Thể loại: Đô thị tình duyên, nghiệp giới tinh anh, chuyên tâm nhân sinh, chủ thụ, manh văn, ngọt. Nhân vật chính: Thẩm Kỳ Niên x Lục Du Tình trạng bản gốc: Hoàn Tình trạng edit: Hoàn Nguồn Raw + QT: Xà Viện E...