Mẫn Mẫn mở to đôi mắt sáng nhìn hắn: “Tô Đồ…”
Hắn khẽ vuốt ve khuôn mặt nàng:
“Ngủ đi!” Hắn sẽ khiến chỉ khiến nàng đau lòng, khổ sở… Hắn không có cách nào đến cho nàng hạnh phúc… Hắn không xứng để có được nàng… không xứng đáng…
Mẫn Mẫn không hiểu: “Tô Đồ…”
Tô Đồ ngồi dậy, thâm tình nhìn nàng chăm chú: “Ngủ sớm một chút đi! Sáng sớm mai nàng phải lên đường rồi!”
Cái gì? Hắn vẫn muốn nàng rời đi sao? Không phải là hắn đã nói yêu nàng sao? “Tô Đồ… Chàng không giữ ta ở lại sao?”
Tô Đồ không nhìn nàng. Hắn không có tư cách giữ nàng lại, càng không có tư cách yêu nàng: “Nàng không thuộc về Quỷ quốc!”
“Vậy tại sao chàng nói yêu ta?” Đã như vậy, tại sao hắn lại nói câu kia? Tại sao?
Tô Đồ xuống giường, không màng theo chút tình cảm nào, mặc quần áo rồi nói: “Quên những lời ta đã nói đi!”
Mẫn Mẫn nắm chặt chăn trước ngực mình, nhìn bóng lưng của hắn, nàng đau lòng muốn chết!- “Chỉ cần chàng mở miệng bảo ta ở lại… ta sẽ ở lại…”Nàng vừa nói ra, khiến cho Tô Đồ dừng bước. Hắn cũng muốn mở miệng, chẳng qua là hắn lấy lý do gì để mở miệng đây? Hắn cũng không chắc chắn chuyện đó có thể lặp lại một lần nữa hay không, hắn không biết mình có thể làm tổn thường nàng lần nữa hay không, hắn cũng không chắc chắn mình có thể đem đến cho nàng hạnh phúc hay không!
Nàng nên lấy một người tốt hơn… Nàng không nên ở lại bên cạnh một nam nhân như hắn…
Tô Đồ trầm mặc ra khỏi phòng, để lại Mẫn Mẫn cùng với căn phòng trống trải, nàng cắn chăn khóc nức nở. Tại sao? Nếu hắn không cần nàng… tại sao còn nói yêu nàng? Tại sao còn tới trêu chọc nàng… nàng hận… nàng hận hắn… thế nhưng lại càng thương hắn nhiều hơn…
Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Đồ, Hàn Duy và Bố Na đứng trước cửa cung điện tiễn Ân Li và Mẫn Mẫn.
Tô Đồ nói với Ân Li : “Cho ta gửi lời hỏi thăm tới Hi Vương!”
Ân Li gật đầu: “Mấy ngày nay cám ơn sự thiết đãi của ngươi, nếu có thời gian rảnh, hoan nghênh ngươi đến Nhật Hi quốc làm khách!”
Hắn gật đầu: “Được! Thượng lộ bình an!”
Ân Li nhìn Tô Đồ rồi lại nhìn Mẫn Mẫn: “Chẳng lẽ ngươi… quên đi!” Tối hôm qua nàng đã liên tục hỏi Mẫn Mẫn, nhưng Mẫn Mẫn kiên quyết là phải trở về, chuyện này người ngoài như nàng có nói cũng không ích gì, tất cả phải do bọn họ quyết định mới được, nàng chỉ đàng bất lực.
Tô Đồ biết Ân Li muốn nói cái gì nhưng hắn tự nói với mình không được ích kỉ như vậy, hắn nhất định phải suy nghĩ cho Mẫn Mẫn, chỉ có rời xa hắn, nàng mới tìm được hạnh phúc.
Từ trước đến giờ, hắn đều là một nam nhân thất bại, hắn không có cách nào đem lại hạnh phúc cho nang, hắn chỉ biết làm cho nàng khóc, cái gì cũng không thể cho nàng, nếu vậy, cho dù không đành lòng, hắn cũng phải để nàng ra đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
QUỶ VƯƠNG
Short StoryTác giả : VU TRỪNG TRỪNG Cũng chỉ vì bạn bè mà nàng không quản khó khăn, ngay cả tính mạng mình nên nàng mới đến nơi này, nơi trú ngụ của những con quỷ. Thế nhưng nàng chẳng hề nào núng cho đến khi gặp hắn, một nam nhân tóc vàng mắt xanh. Hắn cho nà...