Khi đó, thiếu hiệp tới Di Hoa đảo tìm Đường Thanh Phong. Phong Tiểu Tuyết là nữ nhi của Phong Bá và Vũ Thiếp chèo thuyền dẫn hắn tiến vào, dọc theo trên đường giảng các loại sự tình trên đảo cho hắn."Thiếu cung chủ của chúng ta tên Tô Tiểu Bạch." Phong Tiểu Tuyết mi mắt cong cong mang ý cười, lúc đó giới thiệu rất chi là tự hào.
Thiếu hiệp liền nói, " Ở Trung Nguyên chúng ta có cái môn phái kêu là Đường Môn. Đại tiểu thư Đường Môn Đường Thanh Dung có một con chồn nhanh như chớp —— tên cũng là Tiểu Bạch."
Phong Tiểu Tuyết trừng mạnh đôi mắt, "Có giống gì đâu hả! Cái Tiểu Bạch kia chỉ là thuận miệng kêu một tiếng, thiếu cung chủ chúng ta tên lại là lấy tự của một trong năm tướng quân đứng đầu Xuân Thu*! Tề Hoàn công, nghe qua chưa? Hắn tên Khương Tiểu Bạch."
*Xuân Thu: là tên gọi một giai đoạn lịch sử từ 771 đến 476 TCN trong lịch sử Trung Quốc.
(Tề Hoàn công (chữ Hán: 齊桓公; 715 TCN - 7 tháng 10, 643 TCN), tên thật là Khương Tiểu Bạch (姜小白), là vị quân chủ thứ 16 của nước Tề - chư hầu nhà Chu trong lịch sử Trung Quốc. Ông trị vì từ năm 685 TCN đến năm 643 TCN, tổng cộng 42 năm)Thiếu hiệp nghiêm nghị khởi kính, "Đông Hải Di Hoa quả nhiên là nơi uyên bác sùng cổ ."
"Đúng vậy. Lúc thời Tần Hán, chúng ta rời Trung Nguyên, cũng giống như thời Ngụy Tấn của các ngươi có Đào Tiềm viết "Đào Hoa Nguyên Ký*", cũng không khác biệt lắm. Sau sự tình Trung Nguyên, vài thập niên sau đó chúng ta đi ra ngoài hỏi thăm, mua được mấy quyển sách mà nhìn một cái là biết giống y hệt chuyện xưa của nước ngoài. Mà sự tình Xuân Thu Chiến quốc linh tinh này nọ, mới đúng là lịch sử chân chính của chúng ta."
*Đào Hoa Nguyên Ký (桃花源記) hay Đào Hoa Nguyên (桃花源), là một trong những sáng tác nổi tiếng của Đào Tiềm, một danh sĩ trong lich sử văn học cổ điển Trung Quốc. Mình xin copy bản dịch phần ký này, có thể hơi dài một tí, nhưng cũng giải thích nhiều về Di Hoa đảo.
"Vào khoảng triều Thái Nguyên đời , có một người ở quận làm nghề đánh cá kiếm sống.
Một ngày, ông theo dòng khe mà đi, quên mất đường xa gần, bỗng gặp một rừng hoa đào mọc sát bờ mấy trăm bước, không xen loại cây nào khác, cỏ thơm tươi đẹp, hoa rụng rực rỡ. Người đánh cá lấy làm lạ, tiến thêm vô, muốn đến cuối khu rừng. Rừng hết thì suối hiện và thấy một ngọn núi. Núi có hang nhỏ, mờ mờ như có ánh sáng, bèn rời thuyền, theo cửa hang mà vô. Mới đầu hang rất hẹp, chỉ vừa lọt một người. Vô vài chục bước, hang mở rộng ra, sáng sủa; đất bằng phẳng trống trải, nhà cửa tề chỉnh, có ruộng tốt, ao đẹp, có loại dâu loại trúc, đường bờ thông nhau, tiếng gà tiếng chó tiếp nhau. Trong đó những người đi lại trồng trọt làm lụng, đàn ông đàn bà ăn bận đều giống người bên ngoài, từ những người già tóc bạc tới những trẻ để trái đào, đều hớn hở vui vẻ.
Họ thấy người đánh cá, rất lấy làm kinh dị, hỏi ở đâu tới. Người đánh cá kể lể đầu đuôi. Họ bèn mời người này về nhà, bày rượu, mổ gà để đãi. Người trong xóm nghe tin, đều lại hỏi thăm. Họ bảo tổ tiên trốn loạn đời Tần, dắt vợ con và người trong ấp lại chỗ hiểm trở xa xôi này rồi không trở ra nữa; từ đó cách biệt hẳn với người ngoài. Họ lại hỏi bấy giờ là đời nào, vì họ không không biết có đời Hán nữa, nói chi đến đời Nguỵ và Tấn. Người đánh cá nhất thiết kể lại đủ cả sự tình, họ nghe rồi đều đau xót, than thở. Những người đứng bên đều mời về nhà mình chơi, đều thết đãi ăn uống. Ở lại chơi vài ngày rồi từ biệt ra về. Trong bọn họ có người dặn: "Ðừng kể cho người ngoài hay làm gì nhé!".
YOU ARE READING
Kí sự Thiên Nhai Minh Nguyệt Đao OL
ПригодиTổng hợp convert truyện, giai thoại và đồng nhân trong game Thiên Nhai Minh Nguyệt Đao. Đánh dấu (*) là đã edit xong, mình edit bằng QT, có thể có nhiều sai sót, mong bạn chiếu cố.