Chương 10: Ăn giấm chua (Ghen)

8K 382 10
                                    

Hôm nay Liêu Giai không có tiết, cho nên lúc Tống Liên gửi tin nhắn hẹn đi chơi cô đồng ý vô cùng sảng khoái, phấn chấn thay một chiếc váy mới mua, cũng đồng ý giúp bạn cùng phòng lấy cơm.

"Bà muốn ăn gì?"

"Bà xem rồi mua là được." Bạn cùng phòng không chút để ý lướt lướt màn hình di động, "Bà ăn gì tui ăn đấy."

"Tui đi đây!"

Bạn cùng phòng nâng mắt liếc Liêu Giai một cái, nói: "Bye bye, đi chơi vui vẻ."

Sau đó Liêu Giai bừng bừng hứng thú cho rằng đi đâu đó chơi tối thiểu là cũng phải ra khỏi làng đại học, nhưng cứ như vậy, trong một ngày trời trong nắng ấm, khí trời sáng sủa, thích hợp ra ngoài vui chơi, cô lại phải tới câu lạc bộ kịch xem tập luyện tiết mục.

Thời gian tựa như lập tức lùi về thời trung học, khi đó cũng là thế này, Tống Liên kéo cô đi nhìn Đường Kham Nhất, hơn nữa còn âm thầm chia sẻ tâm sự thiếu niên của cậu.

Liêu Giai ngồi ở một góc phòng hoạt động vẻ mặt lạnh nhạt: Xin lỗi, tui cũng không muốn biết cho lắm.

"Không, từ từ, ông cho tui suy nghĩ rõ đã." Liêu Giai kề sát tới bên Tống Liên lẩm bẩm nói, "Ý của ông là, Đường Kham Nhất quyết tâm muốn chia tay với ông, thậm chí là đã nghĩ sẵn kịch bản trong đầu chỉ chờ ngày nào đó thời cơ thích hợp liền chia tay?"

"Vậy mắc gì hắn lại nói ông thích người khác?" Liêu Giai sắp hôn mê luôn, cái gì với cái gì vậy nè!

Đầu óc không đủ dùng cho lắm.

"Tui cảm thấy vẫn có chỗ nào đó không đúng." Liêu Giai nhìn thằng bạn thân uể oải đến độ dường như đuôi cũng rũ cả xuống, nhẹ giọng an ủi, "Ông có hỏi qua Đường Kham Nhất chưa? Loại chuyện này ông có đoán thế nào nữa, cũng không rõ ràng bằng đối phương tự nói ra."

"Nhưng nếu hắn thật sự muốn chia tay thì sao? Tui vừa mở miệng, không phải hắn liền có cơ hội nhắc tới hả?" Giọng điệu Tống Liên buồn bã lại thấp thỏm, quả thực giống như chú cún con tội nghiệp, bị đôi mắt như vậy nhìn vào, bản tính khắc nghiệt của Liêu Giai liền hành quân lặng lẽ.

Cái loại chuyện như chia tay, dù ông không mở miệng, hắn cũng có thể nhắc tới mà, chỉ cần hắn muốn.

"Ông chờ tui tìm viện quân tư vấn xíu." Liêu Giai móc di động ra tìm Ân Chu Chu có kinh nghiệm đọc tiểu thuyết phong phú, "Chu Chu từng đọc vô số truyện chia tay gương vỡ lại lành, chúng ta hỏi một chút xem."

Đường Kham Nhất vừa tan tiết buổi sáng bước vào CLB kịch liền nhìn thấy Tống Liên và Liêu Giai túm tụm với nhau cứ như có chuyện nói mải không xong.

Tình cảm thật tốt.

Có một giọng nói lạnh lẽo vang lên trong đầu, sự ghen tỵ nhẹ nhàng bâng quơ tựa như núi băng nấp dưới đáy biển, nhìn không thấy, nhưng lại có dự cảm, như rắn độc thè lưỡi chậm rãi tới gần.

Đường Kham Nhất biết trước giờ mình luôn ghen ghét với Liêu Giai —— thanh mai trúc mã, hai trẻ vô tư, làm bạn với nhau từ nhỏ cùng nhau lớn lên, nói không chút khoa trương thì cuộc đời Tống Liên vẫn luôn có Liêu Giai, Tống Liên vừa có gì khó khăn, trước hết chính là tìm Liêu Giai thương thảo.

[ĐM- Hoàn] Sau Khi Chia Tay Làm Sao Giữ Bạn TraiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ