Chương 19. Ái muội [tứ] - Cẩu huyết văn phòng

1.7K 89 2
                                    

Một giọt nước từ đầu Giản Bạch nhỏ xuống, dừng trên mu bàn tay Vương Tử.

Vương Tử hỏi: "Hiện tại bên ngoài trời đang mưa?".

Giản Bạch một bên đem tóc ướt buộc lại, miễn cho tiếp tục nhỏ giọt, một bên trả lời Vương Tử: "Lúc trở về trời bắt đầu mưa. Hiện tại hẳn là rất lớn.".

Quả nhiên, vừa chuyển đầu liền thấy bên ngoài màn mưa rất nặng, như bức màn dày đặc, đem toàn bộ thành thị đều bao phủ vào trong.

Giản Bạch buộc tóc dài thành đuôi ngựa, Vương Tử nói: "Không nên buộc tóc ướt lại.".

Giản Bạch nói: "Không có vấn đề gì.".

Giản Bạch một bộ dáng chẳng hề để ý, làm Vương Tử không thể bình tĩnh, Thái Sơn băng lãnh hảo tính tình bởi vậy phá công.

Hiện tại là thời điểm đầu hạ, thời tiết còn chưa kịp ấm, hạ một trận mưa nhiệt độ xuống dưới 20 độ, nhiệt độ chênh lệch lớn như vậy, không cẩn thận sẽ cảm mạo.

Vương Tử đi đến phía sau Giản Bạch, đặt vào tay nàng một cái bánh trứng cùng trà là nóng, vươn tay muốn sờ lên tóc của nàng, mở dây buộc ra, để tóc nàng buông ra.

Giản Bạch nói: "Vương tỷ không sao đâu, dù sao cũng không quan trọng, không cần......".

Vương Tử lớn tiếng nói: "Tiểu Bạch, ngậm miệng lại, nếu không ăn bánh trứng, bánh trứng sẽ lạnh.".

Chỉ có ở tình huống nàng phát hỏa Giản Bạch mới có thể ngoan ngoãn ngậm miệng, cắn vài miếng ăn xong bánh trứng, Vương Tử lấy khăn mặt lau khô nước mưa dính trên tóc nàng.

Ban đầu nghĩ chỉ là ướt một chút mà thôi, sờ qua mới biết ướt đến đầm đìa, không rõ Giản Bạch chạy trong mưa bao lâu.

Một ngụm đản thát cuối cùng nuốt vào bụng, trong bụng ấm áp, trên mặt cũng nhiễm đỏ ửng, khôi phục sức sống.

Giản Bạch từ gương nhìn Vương Tử vì chính mình lau tóc, kia một màn ôn nhu nói không nên lời, ngay cả chính mình đều cảm thấy thật cảm động.

Tóc Giản Bạch rất dài, cũng không rối, tỉ mỉ bảo dưỡng, chất tóc vô cùng tốt.

Vương Tử vuốt ve tóc của nàng, không tự giác so sánh nàng với Hứa Như Tư, Hứa Như Tư tóc ngắn luôn lộn xộn, hơn nữa sẽ không chủ động đi để ý nó, tùy ý cho đầu tóc bay rối, chỉ có mình quan tâm tóc của nàng, lúc nàng tắm rửa xong sẽ vì nàng lau khô.

Động tác lau tóc đột nhiên dừng lại, Giản Bạch nhận thấy được liền nhìn về phía Vương Tử, Vương Tử thu hồi ý thức, đem cảm xúc thất thố che dấu đi.

Tuy rằng chỉ là thoáng nhìn ngắn ngủi, nhưng nội tâm nhẵn nhụi của Giản Bạch vẫn bắt giữ được cảm xúc khác thường trên mặt nàng, thật giống như đang tưởng niệm.

Chỉ có Vương Tử biết, cảm xúc trong lòng nàng không phải tưởng niệm, mà là hoài niệm.

Người nọ sớm rời đi, không cần nàng tưởng niệm.

Không nghĩ đột nhiên nhớ tới nàng, rõ ràng Giản Bạch trước mắt cùng Hứa Như Tư khác xa như vậy, nhưng chính mình không tự chủ được đem hai người so sánh đối lập, rốt cuộc là vì duyên cớ gì?

[BHTT] [EDIT - Hoàn] Đúng Như Ngươi Ôn Nhu - Bỉ Ngạn Tiêu Thanh MạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ