Chương 20. Ái muội [ngũ] - Giản Bạch bị cảm

1.8K 73 1
                                    


Ngay tại vừa rồi, người bên ngoài đã muốn đem ánh mắt các nàng nhìn đến một chút đoạn ngắn tổ hợp cùng một chỗ rồi dùng tưởng tượng bổ khuyết, tự chủ trương giải đọc hình ảnh trong đầu các nàng.

Các loại phiên bản đều có, nhất vạn cái người xem còn có nhất vạn cái cáp mỗ Lôi Đặc.

Nếu Vương Tử biết trong đầu mọi người là nghĩ như thế nào, phản ứng của nàng đại khái là cười to không thôi, sau đó kêu toàn bộ người trước cửa tăng ca 3 ngày, ai kêu trong khoảng thời gian vất vả này không thể tiêu ma tinh lực các nàng, khiến cho các nàng còn có khí lực ngồi nghĩ mấy thứ này.

Người bên ngoài nghĩ bên trong nhất định là đã xảy ra cái gì, bởi vậy mà kích động, thậm chí là nhiệt huyết sôi trào.

Nhưng là trên thực tế hết thảy chính là đơn giản như vậy.

Giản Bạch ở đánh ra cái hắt hơi thứ nhất về sau liền càng không thể vãn hồi, vẫn là cục cưng khỏe mạnh nàng rất ít khi bị cảm mạo, bởi vậy không biết đây là điềm báo cảm mạo.

Vương Tử tin nàng đã muốn bị cảm, dùng biện pháp nguyên sơ nhất đi đo nhiệt độ cơ thể của nàng, phát hiện nhiệt độ cơ thể Giản Bạch đang ở tăng lên, thông qua sức nóng cái trán của nàng.

Vương Tử kêu Giản Bạch đi nghỉ ngơi, nàng không nghĩ nàng kéo thân thể sinh bệnh cùng công tác ì ạch.

Giản Bạch quật cường không chịu xin phép rời đi, nàng hiện tại cho dù đi ra ngoài cũng không thể về nhà, lái xe chỉ ở thời gian buổi tối tan tầm tới đón nàng.

Vương Tử thấy nàng không có cách nào, đem khăn tay đưa cho nàng, nhớ tới văn phòng hẳn là có thuốc thường dùng, chính là nàng không nhớ đặt ở đâu, vì thế ở khắp phòng tìm thuốc.

Sau lại nhớ tới việc này đều là trợ lý ở quản, Đường Tống hẳn là hội rõ ràng thuốc cảm mạo đặt ở đâu.

Nàng đi ra văn phòng, trước mặt cửa đối diện Đường Tống nói: "Lấy một hộp cảm mạo tiến vào.".

Đường Tống hỏi: "Ai cần uống thuốc cảm mạo?".

"Không phải ta, là Tiểu Bạch, nàng bị cảm." Vương Tử nói.

Cảm mạo? Đường Tống ở trong lòng buồn bực, vẫn là giúp Vương Tử đi lấy dược.

Vương Tử cầm lấy thuốc Đường Tống đưa tới, nhìn đến Đường Tống mặt lộ vẻ khó xử như là nói ra suy nghĩ của mình lại không biết như thế nào mở miệng, vì thế hỏi nàng: "Ngươi hảo muốn nói ra suy nghĩ của mình.".

Đường Tống suy nghĩ một chút, quyết định vẫn là không hỏi, hỏi chỉ sợ chọc Vương Tử không vui, lòng hiếu kỳ nhẫn nhẫn liền trôi qua.

Nàng nói: "Dược hẳn là chưa hết hạn.".

Vương Tử cười nói: "Tốt.".

Đường Tống nhìn Vương Tử đi vào văn phòng, trong chốc lát mọi người đều trừng lớn ánh mắt che kín tơ máu nhìn nàng.

Đường Tống lắc đầu nói: "Không có việc gì.".

"Quản lí hỏi ngươi lấy thuốc gì?".

[BHTT] [EDIT - Hoàn] Đúng Như Ngươi Ôn Nhu - Bỉ Ngạn Tiêu Thanh MạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ