P'Van làm như không nghe thấy, anh nheo mắt nhìn Pie, mím môi yên lặng.
Pie biết anh bất ngờ, cô cũng vậy. Quay lại với Kim là một chuyện rất vui đối với cô, nhưng lúc này, cô chưa thể để cho mẹ và P'Van biết được.
" P'Van, P'Van đừng nói chuyện này với mẹ em được không? Mẹ ... " Pie ngập ngừng nói,
" Pie, để tơ nói chuyện với P'Van một lúc nhé". Kim ngắt lời Pie. Cậu nhìn thấy sự khó xử trong mắt cô. Không phải là xấu hổ, hay sợ hãi, cậu biết Pie đã vượt qua những cảm giác đó rồi, đơn giản chỉ là khó xử thôi.
Kim ra khỏi xe, cùng P'Van đi một đoạn cách xa nơi Pie đang đậu xe.
Pie lúng túng, cô không biết nên làm gì. Cô muốn biết họ nói gì với nhau, nhưng Kim lại muốn cô chờ trong xe. Pie ngả đầu ra sau, sớm muộn gì P'Van cũng sẽ biết.
Phía xa kia, Kim và P'Van mất đến vài phút im lặng. Cuối cùng, Kim mở lời trước.
" P'Van, em biết anh cũng muốn nói gì đó với em".
" Kim, Pie không dành cho em. Em có biết Pie đã trải qua một khoảng thời gian như thế nào không? Em lừa dối cô ấy, bỏ rơi cô ấy. Anh và mẹ đã cố gắng rất nhiều để cô ấy vui vẻ trở lại. Trong lúc đó thì em ở đâu? Khi cô áy khóc vì em, mỗi tối chờ đợi cuộc gọi từ em. Anh đã làm tất cả có thể để cô ấy nhìn về phia anh. Và em, em đã biến mất khỏi cuộc sống của cô ấy, vì sao còn quay trở lại? ? ? "
" Vì em yêu Pie". Kim nhanh gọn trả lời. "Em không nghĩ mình phải giải thích gì với anh cả. Anh cũng đừng nói chuyện này với mẹ Pie, bọn em sẽ tự nói ra, vì đây là việc riêng của bọn em".
P'Van nổi giận " Em nghĩ anh đang xía vô việc riêng của bọn em à. Anh đã bên cô ấy những khi cô ấy tuyệt vọng nhất, an ủi, chăm sóc cô ấy, bên cô ấy từ khi bọn anh còn chưa biết em là ai. Còn em, em mới chính là người làm cô ấy đau lòng. Anh không thể để Pie quay về với một người như em. Một lần với cô ấy là quá sức chịu đựng rồi". Anh nắm chặt tay, gằn giọng nói.
" P'Van, nếu anh bên cô ấy lâu như vậy, hiểu cô ấy như vậy, chắc anh cũng biết, Pie yêu em. Bọn em yêu nhau, điều đó sẽ không thay đổi đâu P'Van, cho dù là vì bất kỳ ai". Kim quay lưng đi về phía Pie. Cậu biết P'Van đang tức giận, cứ để anh biết mọi chuyện cũng tốt. Cũng để anh hiểu ra rằng, Pie không thuộc về anh, dù anh có làm gì đi chăng nữa, với Pie, anh cũng chỉ là một người anh trai, một người bạn tốt.
" Anh sẽ không để Pie quay lại ". P'Van nói với theo.
Khi Kim quay lại, Pie vẫn đang lo lắng nắm chặt tay. Cậu nhẹ nhàng gõ những ngón tay thanh mảnh của cô ra, lồng vào bàn tay mình. " Không sao đâu Pie " Kim nhẹ giọng nói.
" Nhưng ... Kim, tớ chưa muốn mẹ biết chuyện lúc này. Nếu mẹ biết chuyện ... " Pie run rẩy.
Kim cụp mắt xuống. Cậu đã nghĩ rằng Pie đã vượt qua cái cảm giác này rồi cơ. Pie khiến cậu nhớ đến một ngày rất lâu về trước, cô ấy cũng từng phủ nhận tình cảm, phủ nhận tất cả những gì hai người từng có, vì mẹ. Cậu biết, với cô ấy, mẹ là người rất quan trọng. Nhưng còn cậu? "
" Pie, cậu nên để mẹ biết".
Kim rời đi ngay sau khi mọi công việc hoàn tất. Pie đã tìm cậu khắp nơi. Cô không hiểu vì sao Kim bỏ đi trước như vậy, có gì sai sao? P'Van đã nói gì sao? Hay là vì cô?
![](https://img.wattpad.com/cover/17963411-288-k708592.jpg)