Chương 41: Gợi ý đến từ Quảng Tây

438 17 0
                                    

Nếu sắp xếp các bức tranh chạm trổ quanh mâm sắt này theo hàng ngang, vậy thì bức tranh lớn nhất nằm ở ngoài cùng bên trái, là hình một con "Hống", ở giữa là những người cụt tay phải đang tháo chạy, còn ở ngoài bên phải là nhóm người dân tộc thiểu số mặc trang phục kỳ quái. Cuối cùng bên phải, là ba lỗ hổng sâu hoắm.

Điều làm tôi chú ý nhất là chiều hướng của kết cấu tổng thể bức tranh này, xem xét nội dung bức tranh, có thể thấy con Hống kia mặc dù đang bị trói trên mâm sắt, nhưng động tác của nó vẫn mang tính truy đuổi.

Những người cụt tay phải ở giữa quay lưng về phía con Hống, thể hiện dáng vẻ đang chạy trốn. Mà yếu tố then chốt chính là hình tượng của nhóm người dân tộc thiểu số kia, bọn họ quay mặt về phía nhóm người chạy trốn, như vậy tức nghĩa là, những đao khách dân tộc thiểu số đang cùng con Hống đối đầu với nhóm người ở giữa, tạo thành một thế gọng kìm.

Bố cục như vậy có nhiều cách lý giải, cảm giác đầu tiên của tôi là, chẳng lẽ đây là một trận quyết đấu có hai phe, một thú một người đang vây đánh nhóm người cụt tay phải này?

Nhìn vào bố cục toàn bộ bức tranh thì đây là lời giải thích hợp lý nhất, nhưng nếu thế, vậy tổng thể bức tranh này có ý nghĩa gì? Quả thực tôi không nghĩ ra.

Tôi gần như có thể khẳng định bức chạm trổ cụ thể như thế chắc chắn là để truyền tải một ý nghĩa nào đó, chứ không phải chỉ đơn thuần là để trang trí. Những hoa văn trang trí thường là những hình rồng hình phượng, cái loại họa tiết có thể sao chép ra hàng ngàn lần, hơn nữa, còn phải đem lại một cảm giác hoàn chỉnh.

Nếu không phải lý giải như thế, vậy thì, ở đây vẫn còn những khoảng trống cần phải phỏng đoán thêm, ví dụ như, có thể đây là một cảnh phục kích?

Những đao khách người dân tộc thiểu số mai phục ở phía trước, những người cụt tay chịu trách nhiệm làm mồi nhử, nhưng mà nếu như đối thủ là con Hống thực - tôi vẫn không tin trên đời lại có sinh vật như thế này - thì mấy đao khách kia phỏng chừng sẽ bị thiêu sạch thành tro than trong vòng chưa đầy một giây.

Thông thường các loại điêu khắc chạm trổ thường sử dụng thủ pháp phóng đại, rất có thể là thế này: lúc đó bọn họ gặp phải một thứ gì đó mà họ không tài nào lý giải nổi, nên mới sử dụng một hình tượng trong thần thoại để miêu tả.

Suy đoán như vậy, hoàn toàn chẳng có phương hướng gì, tôi dí sát mặt lại gần để nhìn cho kỹ tất cả các chi tiết nhỏ trên tranh chạm khắc, cũng phải cảm tạ cái máy ảnh cơ chuyên nghiệp, ảnh chụp ra rõ nét đến mức nhìn thấy rối một nùi vào với nhau.

Nhưng mà, càng nhìn kỹ lại càng thêm thất vọng, nét chạm khắc ở đây vốn đã không hề chi tiết tỉ mỉ chút nào.

Nếu đặt giả thiết là từng phần bức tranh này không nối liền nhau, mà mỗi phần lại mang một ý nghĩa độc lập khác nhau, vậy thì lại càng không thể phân tích nổi.

Càng xem càng lắc đầu, ngay cả phương hướng để suy đoán cũng không có, Tiểu Hoa tựa về phía sau một chút, nói: "Trông có vẻ giống khóa Thiên Lý. Xem ra, chắc phải quay về chỗ cái mâm sắt đó một chuyến mới làm cho ra nhẽ được."

Đạo Mộ Bút Ký - Quyển 7Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ