Ngọn lửa dường như bao phủ cả bầu trời, mọi người đều khiếp sợ ngẩng đầu lên nhìn, ánh lên đồng tử là một con chim toàn thân đều bốc lửa, chỉ thấy chim lửa vẫy vẫy đôi cánh, diễm hoả bay ra khắp, nơi sau đó thẳng tắp bay về phía Bắc Ảnh Đồi, ai cũng sửng sốt đến bất động.
"Đây là cái gì? Sao lại xuất hiện ở đây?" Toàn thân Bắc Ảnh Đồi ướt đẫm mồ hôi, lui về sau hai bước, cảm nhận được hoả diễm cực nóng phát ra, y nuốt nước bọt thật mạnh, thời khắc này hắn có cảm xúc mãnh liệt muốn chạy khỏi nơi đây.
Thân thể Chu Tước cao lớn bao trùm cả bầu trời, cây cối xung quanh bị đốt cháy không còn chút tro tàn, tựa hồ như cả bầu trời này đều là địa bàn của nó.
"Tứ...Tứ ca," Huyền Ưng trừng mắt nhìn, ngu ngơ hỏi: "Huyền thú kia ở đâu ra thế? Khí tức của nó còn cao hơn cả Nhị ca và Tam ca nữa, trong rừng rậm Huyền thú chắc nó cũng ngang bằng với lão đại và hoàng thú đấy."
Lúc nào ở ngoài rừng rậm Huyền thú có Huyền thú cường đại như thế mà bọn hắn lại không biết gì?
"Thiếu chủ, coi chừng!" Bắc Ảnh Dương nhìn hoả diễm rơi từ trên trời xuống, vô cùng sợ hãi vội vàng chạy đến tiến tới chỗ Bắc Ảnh Thần, bàn tay chuyển động như đang múa Thái Cực quyền, phảng phất như có cơn gió nhẹ nhàng lướt qua làm tóc trắng của y bay bay, như có kì tích hoả diễm hạ vài phần uy lực.
"Ầm ầm!"
Hoả diễm nện vào mặt đất, lập tức bao trùm Bắc Ảnh Dương, tâm ba người kia khẽ động, không ngờ con Chim Lửa kia lại có thực lực cường đại như vậy.
"Khục khục," trong ngọn lửa có tiếng ho khan truyền ra làm mọi người chú ý tới, lại thấy Bắc Ảnh Dương thất tha thất thiểu đi ra, y lúc này chật vật vô cùng giống như dân chạy nạn hoàn toàn đối lập với hình tượng sạch sẽ lúc ban đầu của y.
"Ngũ trưởng lão, ngươi không sao chứ? Căn bản lão phu muốn cứu Thiếu chủ đáng tiếc Ngũ trưởng lão lại đi trước một bước." Nguy cơ được giải trừ, Bắc Ảnh Đồi thở phào nhẹ nhõm cất bước đến trước mặt Bắc Ảnh Dương, khuôn mặt vô sỉ mang theo tia lo lắng tựa hồ như hắn thật sự quan tâm.
Trong nội tâm phát ra tiếng cười lạnh, nói ra những lời như thế, không chỉ người khác mà ngay cả Bắc Ảnh Dương cũng lộ vẻ khinh thường. Đứng gần Bắc Ảnh Thần hơn là Bắc Ảnh Đồi mà Bắc Ảnh Đồi và y lại có thực lực tương xứng, nếu Bắc Ảnh Đồi có ý định cứu Bắc Ảnh Thần thì sao y có thể tới trước được chứ?
Gió nóng thổi qua, khuôn mặt Dạ Nhược Ly nhỏ xuống một giọt mồ hôi, hoả diễm đỏ rực chiếu vào dung nhan xinh đẹp, nhìn về phía Bắc Ảnh Thần thấy không có gò đáng ngại mới từ từ thả lỏng tâm trạng, lập tức nhăn mày: "Chu Tước, đừng làm kế phụ ta bị thương."
Theo lời Dạ Nhược Ly nói, một ngọn lửa đỏ bao quanh Chu Tước, cuồng phong lại nổi lên, hoả diễm lại kéo dài, khi mọi người đang cho rằng nó lại thi triển năng lực gì thì chim lửa đột ngột biến mất, mà nơi nó vừa đứng lúc nãy lại xuất hiện một thiếu niên im im lặng lặng đứng đó.
Thiếu niên này từ đầu đến chân đều một màu đỏ rực, mái tóc dài đỏ như lửa tung bay trong gió, tạo ra những đoá hoa lửa nhỏ bay giữa trời cao, mày kiếm lửa hồng càng làm dung mạo hắn trở nên khí khái hào hùng, môi mỏng đỏ nhấp nhẹ nở độ cong nông cạn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thiên Tài Cuồng Phi
FantasíaTác giả: Băng Y Khả Khả Thể loại: Xuyên không, nữ cường, gia đấu Trạng thái: Đang ra Nguồn: Truyện Full, Web Truyện, Truyện YY.... Nàng, Dạ Nhược Ly, tuyệt thế thiên tài vạn năm không gặp của Thiên Tinh đế quốc, ngoài ý chết đi rồi xuyên qua ngàn nă...