May mắn hắn thực sự giảm tốc độ Hạ Lâm cảm thấy yên lòng. "Lăng tiên sinh không quý trọng chính sinh mạng của chính mình như vậy cũng nên vì người nhà suy xét một chút đi, loại tốc độ này thực sự dễ dàng gây ra tai nạn."
Lăng Dị châu nghiêng đầu nhìn nàng một cái, cười nói: "xe là tao mua, chưa hề khai phá, người có ý kiến gì sao"
"Ách..." Hạ Lâm bị nghẹn lại, đối với lời nói của chính mình vừa rồi cảm giác có điểm xấu hổ.
Vừa muốn mở miệng nhắc lại lời hắn, rằng lựa chọn khác là gì thì chuông điên thoại di động của hắn vang lên.
Lăng Dị Châu nhìn thoáng qua, không bắt máy.
Nhạc chuông di động tiếp tục vang lên lần thứ hai, Hạ Lâm Nhịn không được mà nhắc nhở hắn, "Di động của ngài kêu kìa"
Lăng Dị Châu đem tốc độ xe điều khiển đến thấp nhất, rốt cuộc cầm lấy di động , "bà nội"
Hạ Lâm ở một bên buồn cười, chỉ cần tưởng tượng đến như vậy lãnh khốc cao ngạo tổng tài lại là cháu của người khác, cô liền cảm thấy rất có hỉ cảm.
Bên cạnh, Lăng Dị Châu nhìn nàng một cái, Hạ Lâm vội vàng dừng cười. Ai ngờ giây tiếp theo hắn như vậy lại để điện thoại đặt lên tai cô, nói một chữ, "ngươi trả lời tiếp đi."
Trả lời tiếp bà nội ngươi! hạ Lâm thật sự muốn mắng hắn, điện thoại của bà nội ngươi, mắc mớ gì ta phải tiếp!
Nhưng trong điện thoại truyền đến một cái thành âm cực kỳ khả ái, "Tiểu cô nương, tên con là gì?" Hạ Lâm mở mắt lớn.
"Dạ dạ con kêu là Hạ Lâm, Lâm trong song mộc lâm. Sinh nhật a? "Là ngày 13 tháng 8 ạ." Hạ Lâm cầu cứu Lăng Dị Châu, ấy vậy mà hắn lại chỉ lo lái xe, không thèm nhìn tới cô một cái.
"Tiểu cô nương, con là có nhũ danh hay không?", Đầu điện thoại bên kia đặt ra nghi vấn.
"Dạ, bà có thể kêu con là Mộc Mộc, cái kia, bà nội Lăng, con cúp điện thoại của Lăng tiên sinh trước đây ạ."
"Chờ một chút." Lăng nãi nãi ở bên kia vui cười hỏi cô: "Mộc Mộc, con hiện tại ở trên xe của Dị Châu đúng không?"
"Dạ, đúng vậy."
"Con là đang ngồi ở vị trí nào?"
"Ghế phụ ạ"
"Haha tốt, tốt, không cần nói với Dị Châu, bảo với nó rằng bao giờ rảnh thì về thăm bà"
" Cùng ta kết hôn." Lăng Dị Châu đột nhiên mở miệng.
Trong xe đột nhiên an tĩnh lạ thường, có thể nghe được tiếng hai người hít thở, Hạ Lâm cho rằng mình chính là nghe lầm hoặc là ảo giác, liền sờ sờ lỗ tai mình. Lăng Dị Châu lúc này mới nghiêng đầu quan sát biểu tình của cô.
Ngay sau đó, Hạ Lâm bạo nộ mà đòi xuống xe. " Lăng Dị Châu, ngươi dừng xe lại cho ta! Thật quá đáng, ngươi cho rằng ta là cái gì? Nói hơn nữa, hôn nhân là việc đại sự, ngươi khẳng định là lưu luyến bụi hoa lâu rồi nên mới có thể nói ra loại lời nói này!"
Lăng Dị Châu đối mặt với sự táo bạo này của nàng lại là phá lệ an tĩnh. " Bà nội ta vừa rồi là bức hôn, vừa vặn ngươi đang thiếu ta một lý do để ta quyên cho ngươi cốt tủy, mặt khác bổ sung một chút, ta đối với bụi hoa, cũng không lưu luyến."
BẠN ĐANG ĐỌC
Hào môn trò chơi: tư sủng cục cưng bảo bối_ Thuần Phong Nhất Độ
Lãng mạnTrong lúc chờ phim Boss Nại Hà Muốn cưới tôi, rảnh rỗi nên e edit truyện để đọc cho thỏa nỗi chờ mong các cô bác ạ Sủng đến sâu răng luôn 6 năm thanh xuân như chó chạy ngoài đồng, cuộc sống của cô như vẫn dậm chân tại chỗ, bạn trai cắm sừng, tiền đồ...