Tiêm một mũi kháng sinh xong, tôi thật ra chẳng rượu chè gì được, vừa ra khỏi bệnh viện đã ngủ lì bà lì bì trên xe. Daniel cũng cứng đầu, cậu ta thà đậu xe ven đường cho tôi ngủ chứ nhất định trước khi trời sáng không đưa tôi về.
Lúc tôi tỉnh dậy thấy cậu ngồi bên cạnh ngẩn người nhìn điện thoại.
"Sao thế?"
Daniel giơ điện thoại cho tôi xem tên người vừa gọi.
"Một buổi họp mặt, nhưng em không dám đi", cậu ta nói.
Tôi không hiểu.
"Em sợ gặp lại người rồi bệnh cũ tái phát, lúc đó thì hết cách", Daniel cười, "em còn yêu đời lắm".
Lại còn mỉa mai. Tôi giả vờ đấm cậu một cái, Daniel cười ha ha né.
"Sao em không gọi anh dậy, ngồi cả đêm không đau lưng à?"
Danie lắc đầu, vươn vai trên ghế, tranh thủ lúc tôi lơ đãng nhoài người sang giật cổ áo sơ mi tôi. Nút áo đầu tiên anh dũng hi sinh rớt xuống sàn xe.
Tôi: "..."
Tôi dở khóc dở cười khép lại cổ áo, không biết phải mắng người thế nào nữa. Rốt cuộc tôi chỉ thở dài.
"Daniel à..."
"Anh không thử sao biết tên đó không thích anh?"
"Anh không gánh được hậu quả đâu."
"Em có bắt anh đến trước mặt hắn tỏ tình à? Anh chỉ cần bước vào nhà và xem thử phản ứng của hắn", Daniel tiếp tục vò nhàu nhĩ cổ áo tôi, "nếu hắn hấp tấp chạy ra ôm anh gào khóc thề thốt đòi giết em thì anh chuẩn bị mời em uống rượu đi".
"Còn nếu nó chẳng nói chẳng rằng thì sao?"
"Thì chúng ta vẫn nhậu một bữa chứ sao".
Tôi bật cười, đúng vậy, có chi đâu.
Dù tự nhủ là không tin, nhưng trong lòng tôi vẫn không dằn được mà mong đợi.
Khi tôi về nhà, Hoseok không có ở đó.
"Nó đi gặp Seo...", Namjoon đang nói thì Jin đá một cái, nó không hiểu gì kết thúc câu nói, "... Hyejin".
Jin ngao ngán vỗ trán.
Tôi cảm thấy muốn cười. Sao tôi có thể ngây ngô nghĩ rằng cậu lo lắng cho tôi cả đêm cơ chứ.
Jin nhìn cái áo sơ mi tơi tả của tôi nhíu mày, "Em ở với Daniel đêm qua thật sao?"
Namjoon chớp mắt, "Wow, hết xẩy".
Jin lại đá Namjoon, cu cậu không hiểu gì quay qua kêu ca với tôi, "Tán được nó thì Yoongi hyung mới khỏi bệnh mà, đúng không?"
Jin thở dài nói, "Trốn tránh không phải là cách đâu".
Tôi gãi mũi, "Anh đừng lo, em yêu bản thân mình nhất trên đời mà".
"Thế thì dứt khoát đi Yoongi, cắt bỏ nó đi, em còn chần chừ gì nữa?"
"Cho em thêm chút thời gian", tôi vui vẻ nhìn anh, "hôm nay em cảm thấy bớt yêu cậu ấy thêm một chút rồi".

BẠN ĐANG ĐỌC
[Hopega] Tôi không yêu cậu ấy (NC17)
FanficHoseok: Người Yoongi yêu là ai, bước ra đây tôi hứa không giết người đó. Yoongi: ... em, em đó, chính em. Hanahaki, NC17, HE, ngôi thứ nhất Cover by: @QueliDecol