6.

1.7K 186 38
                                    

" Ồ, Naib. Cậu đã quay lại."

Roger ngồi trên chiếc ghế cũ, tay cầm tách trà với mùi thơm nhè nhẹ bay vào không khí.

" Có vẻ cuộc trò chuyện không được suôn sẻ nhỉ?"

Vị tiểu thuyết gia chăm chú nhìn lấy gương mặt u ám.

" Huh... Không thưa ngài, mọi chuyện vẫn ổn."

Naib nhanh chóng nở nụ cười, như một thói quen cậu hay bắt gặp ở gã. Cậu ngồi xuống ghế, tay lấy gói xì gà mà Jack để trên bàn lúc vừa đặt chân đến. Roger mắt vẫn chăm chú nhìn cậu, đặt tờ báo sang một bên.

" Cậu định rời đi sớm thế sao? Tôi nghĩ Jack vẫn chưa xong..."

" Ngài ấy sẽ sớm trở lại..! Xin lỗi nhưng chúng tôi sẽ rời đi sớm, thưa ngài!"

Naib đứng dậy, cậu gật đầu chào vị tiểu thuyết gia rồi nhanh chân bước ra khỏi cửa.

" Naib..."

Vị tiểu thuyết gia gọi cậu.

" Cậu có người thân không nhỉ?"

Naib khựng lại trong một lúc, phân vân liệu có nên nói với Roger. Kì thực cậu luôn bài xích việc có ai đó dò hỏi cậu về người thân, bởi cậu sợ sẽ có ngày bọn họ trở mặt dùng chính những người thân yêu của cậu để đe doạ cậu. Thế nhưng Roger vẫn duy trì nụ cười nhã nhặn, chờ đợi cậu trả lời. Ông ta giống như không nhìn thấy thái độ của cậu, vẫn chờ đợi như những người bạn lâu năm tâm sự với nhau.

" Tôi có một cô em gái. Tracy Reznik. Em ấy rất ngọt ngào, tốt bụng và cũng rất can đảm."

" Vậy à."

Roger chăm chú nhìn gương mặt của Naib, mắt cậu như sáng lên và đường nét gương mặt trở nên rất đỗi nhẹ nhàng khi nhắc đến cô em gái nhỏ nhắn của cậu. Một biểu hiện thú vị.

" Thế cô bé có bao giờ khiến cậu nổi giận hay oán trách cậu chỉ vì vài việc nhỏ nhặt?"

Những câu hỏi kì lạ xuất phát từ vị tiểu thuyết gia khiến cậu khó hiểu. Naib dừng chân trước cửa, cậu xoay người lại để nói chuyện với Roger.

" Tôi nghĩ là có, thưa ngài. Dù sao tôi cũng không thể trách em ấy được, con bé còn quá nhỏ và không nhận được sự dạy dỗ tử tế từ bậc phụ huynh..."

" Và cậu có tha thứ cho cô bé ấy không?"

" Đương nhiên đó là điều tôi sẽ làm, con bé là người thân duy nhất của tôi."

Vị tiểu thuyết gia dừng lại một chút, ông cười. Đứng dậy và nhìn về phía khu vườn nơi linh hồn yên nghỉ.

" Jack là người duy nhất đến tham dự buổi kết hôn của tôi và Leina..."

Roger thở dài một hơi, đôi mắt chứa sự nuối tiếc.

"... Lúc đó tôi cảm thấy rất tức giận và đầy nhục nhã. Leina đã chấp nhận rời bỏ cuộc sống xa hoa để đến bên một tên tiểu thuyết gia nghèo nàn, hoàn toàn không có tia hy vọng cho tương lai. Thậm chí đến cả khách tham dự cũng không thể mời, đó chỉ là một buổi lễ kết hôn nhỏ, không có xe hoa hay bó bông của cô dâu nào cả, thậm chí nhẫn cũng là do Jack đưa cho tôi. Linh mục nhìn tôi với vẻ ái ngại, ngài ấy không nói ra nhưng tôi có thể cảm nhận được..."

Maîtresse[IDENTITY V||JACKxNAIB]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ