Chương 9.

2.3K 216 17
                                    

“Không cần đâu, tôi không quen ngủ giường người khác.” Thiên Thu cự tuyệt, nàng còn lâu mới bị dụ dỗ.
“Khâu tỷ tỷ, có phải chị không thích tôi?” Lâm Hạ u oán nhìn nữ xứng, ngữ khí sâu kín hỏi, biểu tình và tư thái như vậy làm Thiên Thu có cảm giác nếu mình cự tuyệt đối phương, sẽ là một tội ác tày trời. Thiên Thu cảm thấy không thể tiếp tục nhìn nữ chủ, quang hoàn của nữ chủ thật quá cường đại.

“Tôi muốn đến phòng vệ sinh.” Thiên Thu vì muốn bài trừ quang hoàn của nữ chủ, chuẩn bị trốn đi vệ sinh, bất quá nàng xác thật có chút buồn tiểu, vừa rồi uống rất nhiều canh, đương nhiên không phải canh hoa keo gà đen, nàng đã đổi một loại canh khác.

“Để tôi dẫn chị tới đó.” Lâm Hạ sợ Thiên Thu vượt quá khoảng cách 2 mét, giả vờ lo sợ Thiên Thu không tìm thấy buồng vệ sinh, cho nên chủ động mở miệng.
Thiên Thu cảm thấy nữ chủ này thật sự cũng quá nhiệt tình, cho dù phòng rất lớn nhưng nàng nghĩ mình vẫn có thể tìm được WC.

Chẳng qua thời điểm Lâm Hạ đưa nữ xứng tới buồng vệ sinh, liền phát hiện một vấn đề nghiêm trọng, là bởi vì phòng quá rộng cho nên ngay cả buồng vệ sinh đều rất lớn. Nếu mình chờ bên ngoài, tuyệt đối sẽ vượt qua khoảng cách 2 mét, nói cách khác, mình cần phải cùng nữ xứng vào phòng vệ sinh, như vậy thật quá xấu hổ. Nhưng vì không thể lãng phí thời gian một tiếng ăn cơm vừa rồi, bằng bất cứ giá nào, Lâm Hạ đều không thèm giữ lại thể diện mà ép buộc đối phương.

Thiên Thu nhìn nữ chủ cùng mình vào WC, nhưng lại thấy nữ chủ đứng một bên chứ không ra ngoài, vốn đang chuẩn bị cởi quần, nàng đành giữ cạp lại.

“Cảm ơn.” Thiên Thu nhanh chóng nói lời cảm tạ, nhưng mà nàng nói xong, thấy nữ chủ vẫn không có ý nhúc nhích.
“Cô không ra ngoài một lát sao?” Thiên Thu cảm thấy mình nói đã rất rõ nghĩa rồi, nữ chủ này không có tính tình lập dị chứ?

“Tôi ở đây chờ chị là được.” Nhìn biểu tình của nữ xứng, Lâm Hạ mất tự nhiên hé miệng, xấu hổ xoay lưng, thật làm người ta muốn chết mà.

Thiên Thu nghe vậy, rối loạn bủa vây trong lòng, nữ chủ không biết hai chữ xấu hổ viết như thế nào sao?
“Cô muốn ra ngoài chờ một lát hay không?” Thiên Thu mềm giọng, thương lượng cùng nữ chủ.

“Tôi không nhìn đâu, chỉ ở chỗ này chờ chị.” Lâm Hạ đưa lưng về phía đối phương, ngữ khí kiên trì nói, không đạt mục đích, thề không bỏ qua, nàng đều đã lưu lạc đến tận mức này, cũng chỉ có thể mặt dày tiếp tục.

Thiên Thu thấy Lâm Hạ kiên trì như vậy, thật hết chỗ nói, nàng còn có thể làm sao a? Chẳng qua sau khi Thiên Thu xoay người cởi quần, căng da đầu giải quyết nhu cầu sinh lý, cùng với thanh âm của chất lỏng, hai người các nàng đều cảm giác được trong không khí xuất hiện một loại xấu hổ. Thiên Thu nghĩ thầm, còn may là mình tiểu tiện, nếu là đại tiện, e rằng chỉ biết càng thêm xấu hổ đi!

“Xong rồi.” Thiên Thu rửa sạch tay, thời điểm muốn đi ra ngoài, liền lúng túng nói một câu với nữ chủ.
Lâm Hạ cũng xấu hổ chạy nhanh khỏi WC, phải biết rằng, vì để tránh bớt loại lúng túng như vậy, vừa rồi nàng ăn cơm cũng không dám ăn canh với uống nước.

[Hoàn] [BHTTღEDIT] Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị - Minh DãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ