chap 4

19 8 14
                                    


Hàn Mẫn chẳng biết phải giải thích ra sao cả .
Cho đến khi phục vụ đem thức ăn ra .

Hàn Mẫn : Cảm ơn ...

Thật sự thức ăn cô không hề ăn , chỉ ngồi khoảng 15p thì cô cùng Chí Mẫn rời khỏi nhà hàng .
Hôm nay là do Chính Quốc đã tính tiền trước , cô và anh rời khỏi quán lúc 7h rưỡi rồi .
Bầu trời đêm thật vắn vẻ , màu đem sậm tỏa khắp nơi , những ngôi sao từ bầu trời ở yên vị trí để chiếu khắp nơi tận cùng ngõ ngách của thành phố Bắc Kinh .
Những tòa nhà cũng ảm đạm , màu tường cũng trở thành nét mềm mại cho cô và anh cảm thấy thật thổi mái .
Cô và anh cùng dạo trên con đường về đêm .

Hàn Mẫn: Chí Mẫn , Nếu em cần sự giúp đỡ của anh thì anh có giúp em không ?

ánh mắt Chí Mẫn dừng lại trên gương mặt cô .

Chí Mẫn: Em muốn anh giúp gì ?

Hàn Mẫn: Anh cứ giả vờ như em không phải bạn anh đi , giả vờ không quen em từ lâu , giải vờ , tất cả hãy giả vờ được không anh ?...

Hàn Mẫn cần tìm ra lý do vì sao mẹ cô mất , chỉ cần Chí Mẫn giả vờ không quen cô , không biết cô là được .

Hàn Mẫn: Nếu ai hỏi anh , Hàn Mẫn là ai ? Anh hãy nói cô ấy không còn sống ở Bắc kinh nữa được không ?anh giúp em đi  Mẫn .

Chí Mẫn : Lý do là gì em nói đi , sao phải làm như vậy ?

Hàn Mẫn : Vì mẹ em , anh chỉ cần nhớ là em không phải con gái của tập đoàn Hàn Thị , chỉ cần như vậy thôi , nếu anh không giúp em , em sẽ chết cho anh xem .

Chí Mẫn: Hàn Mẫn em thay đổi rồi .

Hàn Mẫn im lặng , cô có lẽ đã thay đổi thật rồi .
Nhưng tất cả chỉ vì mẹ cô .
Từ nhỏ mẹ cô đã không được để con cái báo hiếu .
Đến khi mất cũng phải bị mặt đường giày vò đến máu me đầy người .
Cô chỉ có thể báo thù cho mẹ , tìm ra sự thật cái chết của mẹ để an ủi cái chết của mẹ .
Cô biết anh chẳng bao giờ không giúp cô cả .
Đi trên con đường dài cả hai cùng yên lặng , nhưng tại sao cô lại cảm thấy như xa hàng ngàng cây số .

Một chiếc AUDI đen dừng lại ngay mắt Hàn Mẫn .
Là cô ta , là em gái của cô , em gái dành hêta chỗ đừng trong tim ba , dành đi cái gọi mỗi buổi sáng thức dậy của ba , sự có mặt của nó làm cô mất đi một gia đình hạnh phúc , Nó là Tiểu Điệp , là hiện thân của sự bực bội mỗi khi Hàn Mẫn nghe thấy tên nó .

Tiểu Điệp cô ta dừng xe lại .

Tiểu Điệp: Anh Chí Mẫn ơi .

Chí Mẫn nhìn qua nơi có ai đó gọi anh .

Chí Mẫn: Tiểu Điệp, em đi đâu vậy ?

Tính ra Tiểu Điệp cô ta nhỏ hơn  Hàn Mẫn là 2 tuổi thôi .

Tiểu Điệp: Người ta đi học đêm , cô gái này chẳng phải là trợ lí của Điền Tổng sao?

Chí Mẫn: Sao em biết ?

Tiểu Điệp: Thấy cô ta hay đi gần với anh ấy nên người ta mới nghĩ vậy thôi , chứ cô ta làm vì có thể được lọt vào mắt anh ấy chứ .

THANH XUÂN TA TỪNG LÀ KẺ NGỐC  [ KẺ NGỐC TRONG ÂM MƯU QUYỀN LỰC ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ