Extra 1.

1.6K 135 20
                                    

Nào các bồ, nhờ sự dũng cảm mà các bồ truyền cho Fig đây bằng câu " Viết ngoại truyện đi" thì tôi đây đã lấy hết can đảm để mà xách laptop đến nhà 2 vợ chồng bác sĩ cầu thủ nhà kia, liều mình hi sinh thân xác, lăn xả vào điều tra để rồi viết ngoại truyện cho mấy bồ đây.

Thôi nào, gọi tôi một câu là Captain Marvel 2.0 cũng khó khăn thế sao? Hay mấy bồ mong muốn đứa này lụi tàn như sau cú búng tay của Thanos hả?

_______________________________________

Sau khi xem xét cả trước lẫn sau và đã nhờ Doctor Strange tính toán hết tất cả có thể thì phải nói là từ khi 90 triệu người dân Việt Nam, tính cả người trực tiếp ngồi trên sân Mỹ Đình, người gián tiếp xem qua màn hình TV và Smartphone trong thời khắc đó và cả người mấy hôm sau xem lại thì tính sơ sơ chúng ta cũng có tối thiểu là nhiều hơn 1 đứa bị sốc ồ hố. Và cũng tính từ thời điểm đó tới nay thì nhà đấy cũng về chung một nhà sơ sơ khoảng 7 năm rồi. Sinh nhật lần 30 của Bùi Tiến Dũng cũng sắp được tổ chức rồi đấy, cách khoảng 6 tháng nữa thôi.

- Bùi Tiến Dũng, không về nhà ăn tối thì cũng phải báo cho em một tiếng chứ.

Đình Trọng kẹp điện thoại ở cổ, nghiêng đầu liếc mắt nói chuyện với người ở đầu dây bên kia. Tay trái cầm chiếc muỗng khuấy nồi súp trên bếp, tay phải cầm bát múc ra. Thả mẹ nó điện thoại vào nấu cùng cho ngon.

- Mẹ ơi.

Giọng nói trong trẻo nhõng nhẽo vang lên phía sau cậu, Đình Trọng quay lại nhìn cậu con trai một tay cầm figure Captain America đang đang hí hoáy bê chiếc ghế ở bàn ăn đặt ở bên cạnh cậu. Bùi Trần Hải Đăng - Cap, cậu con trai vừa tròn 6 tuổi được Bùi Tiến Dũng và Trần Đình Trọng nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi, một mẩu ngắn ngắn nhỏ nhỏ lụi cụi trèo lên ghế, đưa tay với lấy chiếc muỗng trên tay Đình Trọng.

- Để con giúp cho.

- Cảm ơn con. Cẩn thận không bỏng nhé.

Đình Trọng xoa đầu Hải Đăng, sau đó xoay lưng đi ra ngồi vào ghế.

- Anh xin lỗi. Thực sự anh muốn về ăn cơm với 2 mẹ con lắm. Nhưng đột nhiên thầy bảo đi cùng đội, anh không từ chối được mà. Đội lại vừa vô địch châu Á xong, nên..Anh xin lỗi.

- Không có lần sau đâu đấy nhé.

Đình Trọng tắt điện thoại, nhìn cậu con trai vẫn đang khuấy súp ở bếp. Cậu khẽ thở dài một hơi, cúi người ôm lấy Mr. 8 Múi đang nằm dưới chân cậu dụi dụi, hôm nay ba về muộn, lại không có ai làm máy bay cho thằng bé rồi.

________________________________________

- Lại sao nữa hả? Hôm qua anh không về, hôm nay cũng không là sao hả? Anh trốn tôi đi đâu.

Đình Trọng ném tập tài liệu lên bàn làm việc, tức giận hét vào điện thoại. Anh ta có đứa nào ở ngoài rồi à?

- Em...em bình tĩnh đã. Nghe anh nói....

- Anh Dũng ơi. Anh uống bia loại nào đấy ạ?

Một giọng phụ nữ ngọt ngào truyền qua màng nhĩ bác sĩ Trọng. Cô nhân viên quán bia đột nhiên nhìn vị khách trước mặt đang xây xẩm mặt mày liền hoảng hốt.

[421] Bác sĩ à?!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ