Càng đến gần phòng Mun , tiếng động mờ ám càng lớn dần , thậm chí có
thể nghe được tiếng bú mút , lâu lâu lại tạo nên âm thanh ‘phụp phịt’
——
Khởi My không những đỏ mặt mà toàn thân còn nóng rang lên . Trời ạ ,
cô cũng biết là Mun và Tronie có quan hệ mập mờ , nhưng không nghĩ tới
bọn họ tiến triển đến bước này .
”Chết tiệt . . . . . .” Văn Khánh hét nhẹ , chuẩn bị đạp cửa . . .
“Đừng. . . . . . anh không được làm vậy . Hành động thế này , dè chừng
tổn thương đến Mun , làm sao cô ấy có thể chịu nổi . . . . .” Khởi My
dùng sức ôm Văn Khánh , trấn an anh
“Vậy thì để mặc tên khốn kia chèn ép Mun ?!” Anh cũng không dám lớn
tiếng . Tầng hai còn có Huy Khánh và Ly Ly , nếu làm to chuyện , bọn
nhỏ tỉnh dậy , dẫn đến mất mặt .
Mặt của Khởi My đỏ hơn , nhíu mày , dùng sức kéo thân thể anh , nhỏ
giọng nói ra suy nghĩ của mình :”Em cảm nhận được . . . . . . Hình như
Mun cũng tự nguyện !”
“Shit , em điên rồi sao , nói lung tung gì đấy ?! Chẳng lẽ em còn
không rõ , trong phòng xảy ra chuyện gì ?!” Sắc mặt của anh giận đến
đỏ bừng , bộ dạng mất khống chế , hiếm khi thấy biểu hiện này của anh
.
Có thể thấy được , anh rất thương yêu cô em gái này ~!
“Tên khốn Tronie dám cưỡng bách Mun , cậu ta cho rằng con bé mắc chứng
tự kỷ , không thể mở miệng , muốn làm gì thì làm ?!”
Văn Khánh thật sự tức giận , chuyện Mun bị người ta cưỡng hiếp rồi bán
, Tronie lại đối xử thế này , ít nhiều sẽ gây tổn thương cho cô lần
nữa .
Khởi My túm ống tay áo của Văn Khánh , hi vọng anh tỉnh táo lại . Thật
ra cô muốn nói với anh rằng , tiếng rên rỉ này , không hẳn cô ấy từ
chối . Có điều , khó thốt ra miệng .
Nhìn thái độ giận dữ , cô sợ chính mình cũng bị anh đánh :”Chờ sau
chuyện này , anh tìm Tronie nói chuyện , còn em đi tìm Mun hỏi rõ ,
thế này có tốt hơn không ?!”
“Không được . . . . . .” Văn Khánh bác bỏ , nổi gân xanh nhìn về phía
Khởi My . ”Em có ý gì ?! Khởi My , anh thật sự không hiểu nổi em ?! Em
đang bênh vực cho cậu ta hay đứng về phía của anh ?! Lại còn , đợi
xong chuyện này mới tìm hiểu kỹ ?!”
“Anh . . . . .” Cô rất muốn gõ vào đầu anh một cái , tại sao bây giờ
anh đần như vậy ?! Chẳng lẽ con người ta khi lớn tuổi , đổi lại là sự
già nua ngốc nghếch ?! Lại còn mắng cô trợ giúp cho Tronie ?! Xem ra
anh thật sự điên rồi
Anh tức giận , không phải là cô không biết :”Văn Khánh , nếu như anh
định xông thẳng vào , tốt thôi , anh cứ làm đi . Nếu anh thật sự quan
tâm đến em gái mình , sớm nên chú ý chuyện này , chứ không phải đợi
đến khi sự việc xảy ra , đầu đuôi chưa rõ , liền muốn đạp cửa đi vào .
. . . . .”
Nghe xong lời cô nói , anh chỉ ‘hừ’ một tiếng .
Thấy anh đã bình tĩnh lại , lòng cô có chút vui mừng , ít ra anh cũng
còn nghe lời khuyên của cô . Dáng vẻ ngày trước ngạo mạn bao nhiêu ,
so với bây giờ chẳng phải khá hơn ?!
Sáu năm trước anh đứng trước mặt cô luôn tỏ ra hoàn mỹ , ưu nhã ,
ngông cuồng . Thời điểm đó , cảm giác dịu dàng anh đối với cô ắt hẳn
là một khoảng cách rất xa , xa tận chân trời , không cách nào tới gần
được trái tim anh .
Lúc ấy cô giống như một con chó nhỏ , thích thì anh tới trêu chọc ,
không thì đạp phăng chỗ khác . Ở trong lòng anh , cô giống như những
người phụ nữ khác tiếp cận vì tiền , mặc cho cô muốn cải thiện quan hệ
hai người , anh cũng không thèm đếm xỉa . Quá khứ và hiện tại thật
khác quá , anh bây giờ rất nghe lời cô , luôn coi trọng cảm xúc của cô
.
Cô khẽ nhón mủi chân , dùng sức hôn lên mặt anh một cái , phát ra một
tiếng ‘chụt’ thật kêu . Cô chủ động hôn , khiến anh hơi ngỡ ngàng ,
không thích ứng , liếc một cái :”Tại sao hành động như thế ?!”
Trong hành lang tràn ngập thanh âm mập mờ , tạo cho người nghe cảm
giác ngại ngùng , cô chợt dùng sức kéo anh rời khỏi căn phòng , ý bảo
có gì nói chuyện sau !
Từ khi vào phòng cho tới bây giờ đã là một giờ năm phút , sắc mặt Văn
Khánh vẫn rất khó coi , nằm ở bên cạnh anh , cô nhiều lần nghĩ đến
cảnh tượng sau đó của Tronie .
Sẽ không có ngày này năm sau , sẽ là ngày giỗ của Tronie ?! Không ,
không , không được . Khởi My cầm một cây viết bi lên , dùng cán bút
đùa nghịch mũi của Văn Khánh .
“Hắt xì . . . . . .” Văn Khánh nhạy cảm hắt xì hơi , chụp lấy cánh tay
tác quái , nghiêng mặt sang nhìn :”Lại dám đùa bỡn anh ?! Không biết
rằng trong lòng anh đang rất phiền sao ?!”
“Ha ha . . . . . . Biết chứ , có điều em muốn thay đổi không khí một
tý nha !” Cô chợt nâng người , tựa vào khuỷu tay anh . Ừ ~~ thật thích
dựa vào ngực anh , vạm vỡ , rộng rãi , khiến cô cứ muốn ôm trọn cảm
giác này .
“Thay đổi không khí ?! Nếu như là trước khi xảy ra chuyện kia, anh thề
sẽ không bỏ qua cho em ~!” Chỉ là đầu óc rối tinh rối mù , chẳng còn
tâm tình ham muốn cùng cô .
“Ha ha. . . . . . Này , anh và Tronie là bạn bè bao nhiêu năm rồi ?!
Chẳng lẽ anh không phân biệt được tính cách của cậu ấy hay sao ?!”
Khởi My ngưng mắt nhìn Văn Khánh , không thể phủ nhận , bất luận là từ
góc độ nào , anh đều hoàn hảo như vậy . Hơn nữa bây giờ cô mới phát
hiện , lông mi của anh dài thật , nếu quan sát phiến diện ở một bên ,
có thể so sánh với sợi lông tơ của bàn chải nhỏ
“Quen biết rât nhiều năm , rất hiểu rõ cậu ta . Tuyệt chiêu lừa tình
tuyệt đối không phải là hạng bình thường , nhất định là dùng thủ đoạn
gạ gẫm Mun . Mun lại đang có bệnh . . ”
“Mun chẳng qua không muốn nói chuyện , em luôn cảm thấy cô ấy dường như đã không còn bệnh . Rất thông minh , hiểu biết mình đang làm gì !”
“Chúng ta chỉ ngồi ở đây suy đoán , con bé suy nghĩ cái gì chưa chắc
chúng ta hiểu được !”
Khởi My cũng không tình hình xấu đi , suy nghĩ , chợt đổi đề tài ,
ngón trỏ đặt tại lồng ngực của anh , vẽ xung quanh một điểm :”Ngưu tầm ngưu , mã tầm mã , anh và cậu ấy chơi chung với nhau từ nhỏ , chắc là tính cách cũng giống một phần , xấu xa , rất hay lừa gạt con gái , đặc biệt tổn thương người ta ?!”
“Anh sao có thể là loại người đấy ?!" Văn Khánh nhíu mày , không đồng
ý , quát nhẹ . Đùa chứ , có bao nhiêu phụ nữ tự nguyện chủ động dâng
hiến cho anh , anh cần gì phải dùng thủ đoạn ?! Nói đi thì phải nói
lại , để tránh cho các người đó vì mình không phải u đầu mẻ trán , tốt
nhất là nên tránh xa !
“Nhưng anh và Tronie đều là bạn tốt từ nhỏ , tính cách sẽ có phần
tương tự , cậu ta xấu xa như vậy , chắc gì anh đã khá hơn ?! Theo lý
mà nói , ảnh hưởng không nhiều cũng ít !” Ha ha , chỉ cần mình dẻo
miệng một tý , nói dễ nghe một chút , thể nào người nghe cũng sẽ chấp
nhận .
Văn Khánh nheo lại cặp mắt , kích động nghĩ tới :”Tên khốn ấy rõ ràng
biết Mun đã có gia đình , cậu ta làm vậy sẽ khiến Mun đau lòng !”
Cô nằm trên lồng ngực anh , thở hổn hển . Khổ sở hay không chỉ có Mun
mới biết , hơn nữa bằng vào trực giác của phụ nữ , cô tin tưởng rằng
Mun nhất định là thích Tronie , điều này không thể nghi ngờ.
“Thật sự em rất hâm mộ Mun , có người anh trai tốt như anh . . . . .
.” Trong lúc lơ đãng , thốt lên lời nói từ trong trái tim .
Những lời này khiến Văn Khánh rất tò mò , đúng rồi , tuổi thơ của cô ,
anh không hề hay biết . . . . . .
“Kể cho anh nghe chuyện lúc nhỏ của em , được không ?!" Một câu cảm
thán bất chợt lại dễ dàng xua đi cơn giận của anh , anh khẩn trương
muốn biết về cô khi nhỏ .
Đây là lần đầu tiên anh mở miệng hỏi cô về chuyện xưa , khiến cho cảm
xúc của cô trăm mối ngổn ngang , không biết nên nói cái gì , bắt đầu
phải kể từ đâu
Cô im lặng hơi lâu , có vẻ kích động , anh bắt đầu suy nghĩ có nên áp
dụng trò chơi ‘anh hỏi em đáp’ ?!
“Cha và mẹ vợ ly hôn khi em còn mấy tuổi ?!" Chuyện này giống như đề
tài đàm tiếu , nghe nói cha vợ ly hôn là bởi vì có người phụ nữ khác ~
bà ta chính là Chu Lệ Hoa —— lại có tiền sử góa phụ giàu có
“Lúc đó em mới chín tuổi !” Khởi My nằm ở trên lồng ngực Văn Khánh ,
nhỏ giọng đáp
“Nghe nói em còn một cô em gái ?! Khi ấy mẹ em dẫn theo em gái rời đi
đúng không ?!”
“Vâng . . . . . .” Nói tới đây , cô không còn kìm chế được , nước mắt
ngấn lệ , tuôn trào :”Lúc đó em cũng muốn cùng đi với mẹ , nhưng mà .
. . . . .” Khởi My đột nhiên ngừng lại , không muốn nói tiếp . Khi ấy
vì cha muốn giữ một người con bên cạnh , sợ rằng em gái cực khổ , thế
là cô đành tự nguyện theo cha .
Đã thế còn giả vờ nói sống cùng với cha sẽ tốt hơn , bởi vì cha có
tiền bạc , dư dả , ít nhiều cũng được sung túc . Chính vì câu nói này
nên mẹ cô không quay về nữa , mang theo em gái bay qua bên Mỹ , về sau
biệt tăm . . . . . .
Đến nay cô cũng không biết tin tức gì về mẹ và em gái mình
“Chu Lệ Hoa . . . . . . Là người phụ nữ có chút khắc nghiệt. . . . .
.” Anh khéo léo nói , dù sao cũng là mẹ kế của cô . . . . . .
“Một chút thôi ư ?! Anh nói có phần nể mặt bà ta quá rồi , hay vì bà
ta có quan hệ mật thiết với gia đình anh ?!" Khởi My ngồi dậy , bất
bình đòi hỏi ‘công bằng’
Anh chê cười , châm chọc :”Anh chưa từng nghĩ thế . . . . . . Cũng
Không liên quan mức độ thân thích !” Mẹ của anh là Chu Hân Lan cùng
với Chu Lệ Hoa đích thị là có quan hệ họ hàng !
Khởi My cong lên cánh môi , nhìn chằm chằm cái gối bên chân :”Khắc
nghiệt mà anh nói có thể hình dung thế này , đơn giản vì quá xấu xa
độc ác . . . . . .” Bây giờ nghĩ lại , hầu như tất cả lòng dạ của
người họ Chu đều rất ích kỷ !
Đây là lần đầu tiên anh thấy cô oán trách ‘người khác’ cay nghiệt , có
thể hiểu được chính Chu Lệ Hoa khiến cô tổn thương không ít :”Bà ta đã
ngược đãi qua em ?!” Thật sự anh rất muốn biết , rốt cuộc bà ta đã làm
gì với vợ của mình ?!
“Ngược đãi qua ?!” Thanh âm có chút tức giận , nghe qua đã biết không
phải là một , hai lần :”Thôi , đều là chuyện đã qua , em không muốn
nhớ tới . . . . .”
“Bà ta không cho em ăn cơm sao ?! Hay là đánh đòn em ?!” Không biết vì
sao trực giác của anh mách bảo mẹ ghẻ luôn luôn hành xử như thế ,
chẳng lẽ là nội dung thường ngày trong phim ?! À , không thể nào , anh
chưa bao giờ đụng tới phim kịch , hình như là . . . . . .
Đâu chỉ là không cho ăn cơm , tiền hàng tháng với tiền xe bus cũng bị
cướp đi . Đâu chỉ là đánh , còn có thể nhốt cô ở trong phòng tối .
“San San cũng bắt nạt em sao ?!” Anh lại hỏi , câu chuyện này giống
như đã từng nghe qua ở đâu , hình như bởi cô gái nhỏ khi xưa , trên
miệng luôn mắng mẹ kế độc ác , em gái xấu xa .
Khởi My giật mình , nghiêm túc nghe kỹ vấn đề anh hỏi , chẳng lẽ anh
nghĩ đến cô lúc nhỏ ?! Lần nữa đưa mắt nhìn về phía anh ——
“Tại sao anh lại hỏi em như vậy ?! Thế nào , trước kia anh cũng từng
ngược đãi trẻ con sao ?!” Cô giả vờ cười giỡn , che giấu lo lắng của
mình
“Anh ngược đãi trẻ con ?! Ha ha , yên tâm , anh chưa từng nghĩ mình sẽ
làm cha ghẻ của ai !” Văn Khánh cũng cười đáp trả
Khởi My khẩn trương hỏi tới :”Vậy làm sao anh biết San San bắt nạt em ?!”
Quả nhiên , câu chuyện mẹ kế muôn hình vạn trạng , đâu đó điều có điểm
tương đồng .
Trong lòng anh chợt nhói đau , vì anh biết rõ San San là loại con gái
gì , chuyên ăn hiếp người khác , tính cách điêu ngoa .
“Anh nói , nói đi . . . . . .” Khởi My kéo tay của Văn Khánh , cố hỏi
để xem anh có còn nhớ tới cô gái nhỏ khi xưa hay không
Nguyễn Ngạo Kiệt cắn cắn môi mỏng ,đầu lông mày nhìu lại , không nghĩ
ra phải nói những gì :”Anh thuận miệng hỏi thôi !”
“. . . . . . Ghét . . . . . .” Khởi My thất vọng đáp , xem ra anh ấy không nhớ .
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn khổ sở, lại nghĩ vì mình gợi lên quá khứ
đau buồn của cô , chợt anh ôm chặt cô vào lòng , nhỏ giọng bên vành
tai trắng noãn :”Về sau tuyệt đối sẽ không để người nào bắt nạt em nữa
!” . Nói xong câu này , bỗng dưng cảm thấy xấu hổ , dù sao thì anh
cũng từng đối xử với cô như thế
Rất cảm động
~Khởi My cảm động đến mắt ửng hồng , cần nhất vẫn là có người bảo vệ
mình nha :”A . . . . . Vậy anh có thể bảo vệ em sao ?!”
“. . . . . .” Văn Khánh trầm mặc mấy giây , tiếp tục nói đạo lý :”Anh
luôn luôn hy vọng có thể bảo vệ em , lại càng mong muốn Huy Khánh sau
này sẽ thay thế anh chăm sóc cho em . . . . .”
Trong lòng cô trở nên đau xót , anh ta sẽ yêu người khác , đúng không
?! Anh ta không có yêu mình , chẳng qua chỉ là trêu đùa qua đường ,
đúng không ?!
Cô đẩy cánh tay anh ra , tâm tình lập tức chán nản :”Thôi , em không
có tiền thuê vệ sĩ đâu , hơn nữa con người giá trị như anh , đắt giá
lắm . . . . .”
Biết cô nghĩ sai lệch , anh lần nữa ôm chặt cô từ phía sau lưng :”Đừng
nghĩ lung tung , không phải như em nghĩ . Anh chỉ hy vọng Huy Khánh và
em sẽ khỏe mạnh hơn , có thể sống hơn trăm tuổi , dĩ nhiên sẽ lâu hơn
anh . . . . . .”
Tâm tình rơi từ vực sâu xuống tới địa ngục , nghe được câu nói sâu xa
, khiến cô cảm động muốn khóc , dùng sức đánh anh :”Anh mới là người
không được nói bây bạ , hy vọng cả nhà chúng ta đều sống khỏe mạnh ,
riêng em phải đợi anh dắt tay em đưa đến đoạn đường cuối cùng !” Không
cách nào tiếp nhận nếu anh không còn trên cõi đời này , làm sao cô có
ý chí sống tiếp . . .?!
“Ha ha. . . . . . Anh không nói năng lung tung , tuổi của anh so với
em lớn hơn rất nhiều , chết trước là chuyện bình thường ——“
“Cấm anh không được nói nữa , không cho anh nói . Y học cũng đã chứng
minh , tuổi thọ của nam giới so với nữ giới thường sống thọ hơn .
Không chừng sau này anh sẽ sống hơn trăm tuổi !”
”Cũng không nên !” Anh quả quyết cự tuyệt , không thể nào tưởng tượng
sống đến chừng ấy tuổi , bộ dạng lúc đó sẽ ra sao !
“Vì sao không nên ?! Anh phải sống đến hơn trăm tuổi , trở thành lão
già có tuổi thọ cao nhất thế giới , phá vỡ kỷ lục Guin¬ness !”
Trái tim của cô tự nhiên nổi lên ý nghĩ xấu xa , cô rất hy vọng nếu
trong tương lai anh cưới vợ , sau này người đó qua đời , anh lại tiếp
tục cùng cô sống chung một chỗ , mãi mãi thuộc về cô
“Cũng không nên , sống đến tuổi đấy , có lượng không chất , không còn
ý nghĩa . Cả ngày thấy gái trẻ đi ngang , chẳng làm gì được , càng hơn
sống dở chết dở . . . . . .” Anh đùa giỡn nói
“Mặt dày , vậy ra anh chỉ thích sắc , không muốn sống thọ ?!” Khởi My
chau lỗ mũi , đánh tay của Văn Khánh
“Không không , là em hiểu lầm ý anh !” Cười đùa giải thích , cố gắng minh oan .
“Dê xồm . . . . . .” Đúng vậy , hình dung anh ta thế này rất hợp
“Ừ , anh chính là dê xồm . . . . . .” Chuyện kia khiến anh rối bời ,
bây giờ tâm trạng thật sự thoải mái , thú tính bắt đầu nổi lên
Văn Khánh chủ động đè Khởi My xuống giường :”Đúng vậy , không phải em
phát hiện quá muộn sao ?! Để anh chỉ rõ cho em ~~”
Khởi My vừa cười vừa ôm cổ Văn Khánh , nói đùa :”Ha ha. . . . . . Thật
ra thì tóc bạc trắng cũng không sao , chỉ cần anh dùng V-i-a-g-r-a là
được . . . . . .” Câu nói kế tiếp có vẻ gượng gạo , mặt cô đỏ hết đến
tận mang tai
“Ha ha , tốt , nếu như đến lúc đó em còn ham muốn , dù là uống thuốc ,
anh cũng làm em thỏa mãn . . . . . .” Người nào đó không quên giễu cợt
“Ghét . . . . . .” Ưmh , buồn ngủ quá ——
Đang lúc dục vọng lửa nóng hừng hực , chợt phát hiện ‘bạn tình’ chìm
vào giấc mộng ? ? ?
“Này , Trần Khởi My , tỉnh lại cho anh . . . . . .”
“. . . . . .”
Đáp lại chỉ là tiếng hít thở đều đều . Người bên trên khẽ cười lắc đầu
, sau đó hôn nhẹ lên gương mặt người bên dưới :”Hôm nay tha cho em ,
tối mai rồi biết tay anh !”
Ừ , tính toán làm gì , dù sao cũng chỉ còn mấy ngày nữa là cô ấy đã
hết nhiệm kỳ
Chuyện quan trọng , đương nhiên phải đợi đến đúng thời điểm thích hợp !
Thoáng chốc hai người bọn họ miên man tiến vào mộng đẹp . . . . . .
*************************
Văn Khánh giơ ra một cú đấm hướng tới người ở trước mặt :”Khốn kiếp ——”
“Ouch . . . . . .” Tronie che lại lỗ mũi , máu chảy dọc theo khe hở ,
cả tay anh cũng bị nhiễm đỏ . Hoảng loạn thực sự chưa từng thấy qua
bao giờ.
“Văn Khánh , cậu nổi điên gì thế ?! Định đánh chết tớ sao ?!” Tronie
lau máu trên mặt , nhìn người anh em của mình . Trước đó anh vừa lo
lắng vừa đề phòng đi vào phòng khách , tâm tình thở phào , chưa kịp
hiểu chuyện gì xảy ra đã bị ăn đấm
“Cậu còn hỏi tớ thế nào ?!” Văn Khánh níu lấy cổ áo của Tronie , gương
mặt ảm đạm chất vấn
Tronie nghiêm nghị , định thần , trên mặt hiện rõ lúng túng :”Cậu ,
cậu biết rồi sao ?!"
Nhìn thấy Tronie thừa nhận , Văn Khánh mới buông lỏng cánh tay , quay
đầu đi :”Ngày hôm qua , cửa phòng của các người chỉ khép hờ ——“
“Shit , tự mình hại mình !” Sắc mặt Tronie nhuốm đỏ vì máu , nay còn
đỏ hơn . Anh cảm thấy ngại ngùng , bối rối nói :”Jer¬ry , tớ thật sự
thích Mun , tớ sẽ chịu trách nhiệm . . . . . .”
Anh nghiêm chỉnh nói , khiến Văn Khánh có chút kinh ngạc , hoàn toàn
không nghĩ tới bộ dạng bất cần đời từ trước đến nay có thể nói ra
những lời này :”Cậu tính phụ trách thế nào ?!”
“Đương nhiên là kết hôn cùng với Mun !” Tronie vừa nói , vừa rút khăn
giấy chùi chùi máu trên lỗ mũi :”Đúng rồi , chuyện này tớ cần cậu giúp
một tay . Giúp tớ khuyên Huy Nam đồng ý ly hôn , bao nhiêu tiền tớ
cũng có thể. . . . . .” Cướp vợ người ta , ít nhất cũng phải nghĩ đến
bồi thường
Nghe lời chân thành của Tronie , Văn Khánh giảm đi cơn giận rất nhiều
, chỉ là ——
“Mun , cậu xác định là Mun thích cậu sao . . . . . .?!”
“Cậu cho rằng tớ khùng điên làm chuyện táng tận lương tâm ?! Đương
nhiên là Mun yêu tớ , bọn tớ tình nguyện ngủ chung bởi vì yêu nhau . .
. . . .” Lập tức tỏ rõ quan hệ.
Trải qua cả đêm suy nghĩ , cuối cùng anh cũng kết luận tin tưởng
Tronie :”Dù biết khó khăn nhưng nhìn phản ứng của cậu , coi như chuyện
của Mun , tớ sẽ thay mặt hai người bàn bạc ổn thỏa , chuyện này không
thể kéo dài . . . . . .”
“Còn về phần cha của Mun , phải nhờ cậu rồi !”
Mun đứng ngoài cửa nhanh chóng chạy vào , hạnh phúc ôm lấy Tronie . . . . . .
Cuối cùng thì cô cũng đã chờ được , cuối cùng thì cũng có người chịu
ra mặt giúp cô , chống lại cha và chồng !
Thấy nụ cười hạnh phúc của em gái , Văn Khánh càng thở phào nhẹ nhõm .
Mặc kệ là như thế nào , chỉ cần em gái cảm thấy hạnh phúc , chuyện gì
anh cũng sẽ làm
Giông tố qua đi , bão bùng lại đến ——
Có một điều mà mọi người không thể ngờ tới , bỗng dưng trong nhà xuất
hiện thêm một vị khách không mời mà tới , khiến mọi người không kịp
phản ứng .
Người phụ nữ đang ẩn nấp trong lòng ngực của Tronie thoáng chốc bất
lực như con thỏ nhỏ , nhanh chóng co chân bốn cẳng chạy về phòng
Người phụ nữ khác bất giác không cách nào đối mặt Huy Nam , cũng không
biết phải làm thế nào , chủ động đứng lên , trở về phòng
Hai người đàn ông trong phòng lặng lẽ nhìn về vị khách kia
Huy Nam nhìn xung quanh trong phòng khách , nhiệt tình chào hỏi :”Chào
anh rể , không ngờ anh Tạp Tư cũng ở đây ?!”
“Công việc kết thúc ?!” Thân là chủ nhà , anh khó có thể trầm mặc .
“Vâng , nghiên cứu chuyên ngành , hôm nay không cần làm nữa , tiện thể
em ghé qua để thăm Mun . . . . . .” Huy Nam thong thả đáp trả
Văn Khánh chợt nháy mắt với Tronie , ý bảo chuyện cậu cần làm , thời cơ đã tới !
Tronie cong khóe môi , đi tới vỗ vào bả vai Huy Nam :”Ha ha . . . . .
. Huy Nam , có một số việc tôi cần nói riêng với cậu , chúng ta ra
ngoài đi . . . . .”
“Có chuyện gì chúng ta cứ nói ở đây , bên ngoài rất lạnh , hai ngày
nay em cảm còn chưa hết . . . . . .” Nói chuyện đồng thời nhìn về phía
Văn Khánh :”Anh rể cũng không phải người ngoài !”
“À . . . . . . Nhưng mà tôi lại thích nói chuyện riêng với cậu !”
Tronie kiên nhẫn chống chế , ít nhất anh cũng không muốn Huy Nam mất
mặt . Shit , Văn Khánh vừa mới lên tiếng bàn bạc giúp đỡ , ai dè hắn
đã có mặt nơi đây
“Hai người cứ tự nhiên trò chuyện , tôi có việc cần phải xử lý !” Anh
khéo léo nới ra không gi¬an riêng cho bọn họ . Mà bản thân anh cũng
cần phải đi trấn an người phụ nữ của mình . Khi nãy anh thấy được sắc
mặt của cô trở nên trắng bệch
Văn Khánh đi thẳng tới phòng ngủ của Ly Ly , đẩy cửa , đã nhìn thấy cô
thất thần ngồi ở trên giường
“Biết ngay là em ở đây , anh rất hiểu em nhỉ ?!” Văn Khánh đùa giỡn
nói , xóa tan bầu không khí yên lặng .
“À . . . . . cũng đã đến giờ em phải đi làm rồi . Thời gian trôi qua
nhanh quá , không ngờ đã là giữa trưa . . . . . . tình hình này coi
như em lỡ mất một bữa trưa rồi , coi như giảm béo vậy !” Nói năng lộn
xộn , kỳ thực cô cũng không biết mình nói cái gì , đồng thời đôi tay
quơ chỗ này , chạm chỗ kia .
Anh đi tới bên cạnh , lập tức kéo cô vào lòng , dùng sức ôm chặt
:”Khởi My , em không nên nghĩ nhiều , chuyện này không quan trọng . .
“ . . . . . Thế nào là không quan trọng ?! Bởi vì cậu ta , em đã mất
đi rất nhiều thứ , chỉ cần nhìn thấy mặt của cậu ta là em lại nhớ đến
quá khứ dơ bẩn của mình . . . . . .” Cô cố gắng kìm chế bản thân không
lay động , bật khóc nức nở vì mệt mỏi .
“Nghe anh , Khởi My. . . . . . Dù quá khứ có như thế nào , hiện tại
anh vẫn yêu em . . . . . . Nghe rõ chưa ?! Anh yêu em . . . . . . Cho
nên , em không được suy nghĩ lung tung !”br />
Cô ngây người , nhớ từng lời anh nói . . . Anh ta nói anh ta yêu mình
?! Là do mình quá sợ hãi , hay do nỗi đau trong lòng chưa nguôi ?! Sợ
mình đang nghe nhầm , đôi mắt mở to , nước mắt theo đó chảy xuống .
Anh dịu dàng hôn lên gương mặt nhỏ nhắn , lặp lại một lần nữa :”Ừ ,
anh yêu em , những chuyện khác không cần nhớ tới . . . . .
Yêu mình ?! Không , không phải , nhất định là anh ta đang an ủi mình ?!
”Đừng đùa bỡn em , chuyện này không đáng để anh trêu chọc . Em không
sao , anh không cần dối lòng dỗ dành như thế !”
Lần này đổi lại là Văn Khánh ngây ngẩn , cô ấy nghĩ mình đùa bỡn ?!
Không , không đúng , sống đến từng tuổi này có lẽ là lần đầu tiên mình
mới thổ lộ ‘yêu’ , không ngờ trở thành tội đồ nói dối
Nhớ lần trước tỏ tình còn bảo rằng cô ấy là người quan trọng , kết quả
lần này cũng bị cô ấy bác bỏ . Vì sao lại không tin mình ?! Chẳng lẽ
lời nói này , không đáng tin cậy ?!
”Việc này anh không hề đùa !”
“Rồi rồi . . . không đùa . . .” Khởi My hời hợt đáp . Chính tai cô
nghe được anh miễn cưỡng uy hiếp cô trở về bên cạnh , chẳng qua bởi vì
Hòa Minzy , làm sao có thể yêu ?!
Tuy vậy , cô cũng rất cảm ơn anh , cảm ơn vì muốn trấn an cô mà dám
nói ra những lời yêu thương dối trá .
Gương mặt anh trở nên nóng bừng , loại cảm giác này tạo cho người ta
bức rứt khó chịu !
Thôi , cô ấy không tin thì chịu , ba chữ ‘anh yêu em’ không nghĩ tới
phải nói ra lần nữa . . . .
Bầu không khí chợt yên tĩnh lại , cảm giác hai người có chút lúng túng .
“Tạp Tư , cậu ấy đang nói chuyện với Huy Nam sao ?!" Khởi My chủ động
phá vỡ bầu không khí ngột ngạt
“Ừhm . . . . . .”
“. . . . . . Mặc kệ là như thế nào , chỉ cần Mun hạnh phúc thì tốt rồi
!” Mun ở bên cạnh Tronie sẽ cười nhiều hơn , điểm này ai cũng nhìn ra
——
Shit , chẳng lẽ chuyện giữa bọn họ không còn gì để nói ?! Sao phải
quan tâm đến chuyện người khác ?!
“Ha ha . . . . . . Em quan tâm đến hạnh phúc của người khác vậy sao ?!”
“Vâng , vì em xem Mun là em gái của mình !” Không cảm giác được câu
hỏi kia là lời châm chọc , vẫn rất nghiêm túc trả lời ——
Tâm tình bắt đầu bực bội , tư tưởng xấu đi , ác liệt hỏi :”. . . . .
Con bé hạnh phúc , em không đố kỵ sao ?!”
“Vì sao phải đố kỵ ?! Em vui mừng còn không kịp !” Tuy Mun là em gái
của anh , nhưng tục ngữ đã có câu , yêu ai yêu cả đường đi , cô yêu
anh nhiều như thế , sao lại có thể ghét Mun đây ?!
“Không phải phụ nữ các em luôn thích ganh tỵ với nhau sao ?! Nhìn Mun
cứ vùi đầu vào lồng ngực của Tronie , chẳng lẽ em không đố kỵ , không
ganh ghét vì đã không thể gặp được một người đàn ông thật sự yêu mình
?!"
“Em đâu vô vị như thế !” Khởi My tức giận đáp lại . Anh coi cô là loại
người gì ?! Sao có thể so sánh cô với những người phụ nữ điên cuồng
khác .
“Uầy , anh chỉ là thuận miệng nói ra thôi mà !”
“Em không muốn nói chuyện với anh nữa , em phải đi làm đây !” Nói
chuyện đồng thời lôi một bộ áo ngủ bằng vải từ trong tủ quần áo ra .
Anh dở khóc dở cười nhìn cô :”Em xác định mình phải đi làm , không
muốn ngủ cùng anh đúng không ?!”
Gò má Khởi My bất chợt hồng lên , cầm bộ áo ngủ xoay người , biểu tình
nghiêm túc nói :”Văn Khánh , anh không thể đứng đắn được sao ?! Đương
nhiên là em phải đi làm !”
“Ha ha . . . . . . Phụ nữ bây giờ lạ nhỉ , đi làm mà chọn quần áo ngủ
?! Chẳng lẽ đây là model năm nay ?!” Văn Khánh làm bộ như thật , tò mò
hỏi , phối hợp nháy mắt .
Nhìn thấy động tác lơ đãng của anh , thân thể cô như bị dòng điện cao
thế xẹt ngang qua , khiến cô ngày càng đỏ mặt , căn bản không nghe rõ
anh nói gì :"Em mặc kệ anh . . . . . .” Nói xong liền chui vào trong
phòng tắm.
Văn Khánh hưng phấn huýt sáo , trêu đùa nói :”Không cần phiền phức như
vậy , ở trên người em từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài có chỗ nào
mà anh chưa nhìn thấy ?! Cần gì phải vào phòng tắm . . . . . .”
“Anh câm miệng đi . . . . . .” Khởi My ở trong phòng tắm la lên .
Câm miệng ?! Anh vốn là muốn nhắc nhở cô ~ hiện tại cô đang tính thay
áo ngủ đi làm , nếu đã bắt anh câm miệng , tốt , thế thì anh chìu lòng
em .
Trong lòng anh không ngừng buồn cười , nụ cười trên mặt ngày càng gia
tăng . Trong phòng tắm yên lặng như tờ , rõ ràng cô ấy cũng chưa phát
hiện ‘quần áo' có vấn đề
Không lâu sau , Khởi My mặc bộ đồ ngủ màu hồng đi ra , sau đó liền lấy
thêm áo khoác ngoài , ví da , xoay người , chuẩn bị đi
“Khởi My , bây giờ anh mới biết em không có thói quen soi gương trước
khi ra ngoài —— ?!” Nói chuyện đồng thời kéo cô đến đứng trước gương ,
để cô nhìn rõ bộ dạng lúc này của mình .
Đúng vậy , anh thừa nhận rằng không muốn để những thằng đàn ông khác
trông thấy bộ dạng đáng yêu của vợ mình thế này , bị người khác say
đắm nhìn vào , sẽ khiến anh thêm bất lợi
“Rất đẹp , không phải sao . . . . .” Quả thật cô chưa từng có thói
quen này , chỉ khi chuẩn bị quay hình , cô mới soi gương đôi chút .
Văn Khánh vẫn im lặng , hai tay ôm đầu cô xoay về chiếc gương lần nữa .
“A . . . . . .”
Ngay sau đó có tiếng thét thất thanh la lên , liên tiếp oán trách
:”Tại sao , tại sao anh không nói sớm , thật lãng phí thời gian của em
!”
Khởi My dùng sức đẩy Văn Khánh ra , lần nữa mở tủ quần áo , lục lọi bộ
đồ công sở :”Anh nghĩ rằng em là một bà chủ như anh ?! Dù anh có đến
trễ , mang dép , hay là đi chân không , cũng chẳng ai dám phê bình anh
. . . . . .” Động tác kết hợp với nói chuyện vô cùng khẩn trương ,
hoàn toàn như một người khác , khiến anh chỉ biết chết lặng . Mặc
nhiên anh bật cười , ha ha , vợ là thế này sao ?! Cảm giác gia đình ấm
cúng chính là đây ư ?! Mình thật sự thích loại cảm giác này . . .
“Ghét , lời nói của em có gì đáng cười cơ chứ ?!” Nói chuyện đồng thời
trực tiếp cởi quần áo ngủ ở trước mặt anh , lộ ra đường cong quyến rũ
——
Dĩ nhiên động tác của cô cũng khá nhanh chóng , không muốn bị anh lợi
dụng cơ hội nhìn thấy quá nhiều .
Rốt cuộc Văn Khánh cũng uất ức mở miệng :”Mới nãy anh đã tính nói với
em , là em bảo anh câm miệng , không thì làm gì xảy ra chuyện này !”
“Anh nghe lời em vậy sao ?! Tựa hồ thay đổi như một người khác , đúng
vậy , giả vờ trở thành một người đàn ông tốt . . . . .” Anh ta rõ ràng
muốn chơi xấu mình , cố ý muốn mình bối rối , nhưng mà may mắn còn
chút lương tâm , không muốn để mình làm trò cười cho thiên hạ .
Văn Khánh nhíu mày , ý thức được tính cách của mình vẫn còn tốt chán ,
cho rằng thế này chưa đến nỗi bỉ ổi ?!
Tim vừa đập nhanh vừa tức giận , lại thêm xấu hổ , khiến đầu óc cô rối
bời , bao nhiêu phiền não đều dồn lại , còn chưa kịp suy nghĩ , đã vội
vàng đi ra khỏi phòng , bước xuống cầu thang ——
“Khốn kiếp , vì sao anh lại làm vậy ?!” Con người lịch sự như Huy Nam
cũng phải nổi cơn thịnh nộ —— tức giận hô to , hiện tại anh rất muốn
đánh người , giới hạn đã đi quá xa cực điểm .
”Rất xin lỗi cậu , nhưng mà . . . !” Tronie vô cùng thành khẩn nhưng
trong mắt anh thản nhiên không xem Huy Nam là đối thủ lớn . Anh thích
Mun , điều này không thể chối cãi . Tên kia cũng đã chiếm đoạt Mun gần
mười năm , cần gì anh phải khách sáo với loại người này ?!
Huy Nam không chịu được đả kích , tay nắm thành quyền , lần nữa la to
:”Các người sao lại đối xử với tôi như vậy ?! Nhiều năm qua chẳng lẽ
tôi không đủ tốt với cô ấy sao ?! Tại sao còn bị cắm sừng . . . . . ”
“Huy Nam ——” Tronie kéo áo Huy Nam , không chút sợ hãi nói :”Có gì thì
cậu cứ nhằm vào tôi , đừng khó dễ Mun , cậu biết rõ bệnh tình của cô
ấy mà , đúng không ?!”
“Tại sao hai người có thể làm nhục tôi như thế , so với những người
đàn ông khác , tôi dễ bắt nạt vậy ư ?! Tronie , từ nhỏ đến lớn tôi đều
ngưỡng mộ anh . . . . . . Trên thế giới này có rất nhiều phụ nữ , vì
sao phải chọn ngay vợ của tôi ?! Rõ ràng là anh biết tôi rất yêu Mun .
. . . . .” Nói đên đây , hắn liền ngừng lại , tựa hồ như một con thú
đang bị trọng thương , nhỏ giọng quát um lên :”Lần trước cô ấy mất
tích gần đến một năm , đã thế còn sinh em bé , những chuyện này tôi có
bao giờ so đo ?! Bây giờ lại muốn tổn thương tôi . . . . . .”
“Tình cảm là điều không thể nói trước , có một việc tôi muốn nói rõ ,
chỉ cần cậu chịu nhường Mun cho tôi , muốn tôi bồi thường cái gì , tôi
nhất định cũng sẽ đồng ý . . . . . .” Tiền tài là vật ngoài thân , anh
không quá coi trọng , chỉ hi vọng Mun và Huy Nam mau sớm ly hôn.
Khởi My và Văn Khánh đi xuống lầu , vừa lúc nghe được bọn họ nói chuyện .
Tâm tình của cô lần nữa trở nên khó chịu , vợ của mình cùng người đàn
ông khác ở chung , bất luận là như thế nào , người chồng cũng khó chấp
nhận .
Văn Khánh chợt ôm Khởi My vào lòng , kéo cô rời đi với ý định không để
cho cô nghe tiếp cái đề tài này .
Ngay khi bọn họ đi tới cửa , chuẩn bị đẩy cửa , Huy Nam chợt quay đầu
, nhìn về phía Văn Khánh :"Anh rể , bây giờ em mới biết thế nào là mất
mặt , ai bảo lúc xưa em làm chuyện có lỗi với anh . . . . . .”
Một câu nói mang theo uy lực mạnh mẽ , nhanh chóng cuồng quét vào đầu
ba người có mặt tại đó . Tronie không hiểu rõ , nhìn chằm chằm Huy Nam
, vội vàng suy tư những lời nói này ——
Câu nói ấy khiến Khởi My shock nặng , bước châm chậm lại , vừa lúc áp
vào ngực Văn Khánh , nếu không cô đã ngã nhoài
Anh chợt nheo mắt , chết tiệt , Huy Nam rõ ràng khơi lên cơn giận cũ
của anh . Có điều anh vẫn tỏ ra bình tĩnh , không muốn để cô nghi ngờ
càng thêm khổ sở .
“Cám ơn cậu , nếu như cậu đã đồng ý , vậy thì phiền cậu mau chóng ly
hôn với Mun . . . . . .” Tronie vội vã ngắt lời , trước là vì bản thân
, sau là để giải cứu người anh em của mình . Mặc dù không biết giữa
Huy Nam và Văn Khánh xảy ra chuyện gì , nhưng anh có thể đoán được có
điều uẩn khúc ——
Hai tay Huy Nam nắm chặt , từ từ buông lỏng , tức giận nói :”Hôm nay
tôi sẽ cố gắng kết thúc công việc , ngày mai mang Mun trở về , sau đó
sẽ làm thủ tục ly hôn !”
“Tốt !” Tronie cường điệu hạ giọng , ngược lại bộ dạng rất giống ra lệnh .
“Thât ra anh không cần phải bồi thường bất cứ thứ gì , tôi chỉ hy vọng
anh đối xử tốt với Mun . Mặc dù cô ấy từng bị người khác hãm hiếp ,
từng sinh em bé , cũng đừng vì thế mà ghét cô ấy . . . . . . Cô ấy
theo tôi mười năm nay , không một chút sung sướng , nhưng vẫn mong là
sẽ hạnh phúc hơn ở bên cạnh anh !”
Huy Nam nói ra những lời tràn đầy yêu thương , nhưng nghe qua rất chói
tai , khiến người ta có cảm giác khó chịu . Nếu như không phải để Huy
Nam sớm ly hôn với Mun , anh nhất định đấm vào mặt hắn .
Nếu như không phải sợ Khởi My đau lòng , Văn Khánh cũng rất muốn giết
người ngay trước mặt :”Khởi My , chúng ta đi thôi !” . Vì phòng ngừa
mình mất khống chế , trước hết phải mang cô rời khỏi đây .
“Yên tâm , trên thế giới này , tôi là người duy nhất tốt với Mun . . . . . .”
Thời điểm hai người bọn họ đi ra khỏi phòng , vừa lúc nghe được Tronie
nói những lời này . . . . . .
************************
Tronie mang Mun rời đi , trước cũng chưa muốn công khai thân phận Ly
Ly , tốt hơn là nên giải quyết những chuyện trước mắt .
Chưa kịp hết phiền lòng , Khởi My đành than thở một tiếng .
“Thế nào ?! Văn Khánh lại bắt nạt cậu ?! Nhìn cậu sao cứ thở dài . . .
. . .” Hòa Minzy ngồi đối diện , hết sức quan tâm nói
“Không có . . . . . .” Khởi My lắc đầu , thấy mặt Hòa Minzy lại khiến
cô suy nghĩ tới chuyện bị ép trở về cạnh anh , trong lòng trở nên thảm
hơn !
“Không có là được rồi , nếu như hắn ta dám bắt nạt cậu , cứ nói cho tớ
biết , tớ sẽ cho hắn ta một trận . . . . . .”
“Văn Khánh rất nghe lời cậu , có đúng không ?!” Hỏi xong , cô mới phát
hiện ra mình sai lầm . Gương mặt lo lắng ửng hồng , là do cô ghen tỵ
sao ?!
“Dĩ nhiên , tớ chính là cô của hắn , hắn không nghe tớ , khác nào vô
lễ với người lớn tuổi . . . . . .” Hòa Minzy giả dạng giọng nói của
người bề trên , khóe miệng khẽ cười .
Hô ~ thấy phản ứng của bạn tốt , Khởi My thở phào nhẹ nhõm , hoàn toàn
quên mất bỗi buồn trước đó :”Ha ha . . . . . . Xem ra dạo gần đây tâm
tình của cậu rất tốt , cậu và Tưởng Vũ Hàng . . . . . .”
“Ầy , ầy , tớ không muốn đề cập tới hắn ta . . . . . .” Hòa Minzy khôn
khéo đổi chủ đề , hỏi thăm một số công việc liên quan .
Chợt điện thoại của Khởi My reo lên , vội vàng nhấn nghe :“Alô . . . .
. Cho hỏi là ai đầu dây . . . . . .”
“Xin chào , nữ phát thanh viên Trần Khởi My . . . . .” Thanh âm quen
thuộc truyền đến , cho dù đến chết cô cũng nhận ra giọng nói này là
của ai .
”Vâng , xin chào , bà Nguyễn !”
“Ha ha . . . . . . không ngờ cô còn nhớ giọng của tôi ?! Thât quá vinh
hạnh , bây giờ tôi muốn gặp mặt cô để nói chuyện , quán cà phê lầu một, có thể không ?!”
“Thật ngại quá , tôi nghĩ chúng ta không cùng quan điểm , vả lại tôi
còn nhiều việc , xin phép bà tôi cúp máy trước !” Nói xong , Khởi My
liền cắt đứt điện thoại
”Là điện thoại của Chu Hân Lan ?!” Hòa Minzy tò mò hỏi
Khởi My gật đầu , tiếp tục cầm lên bản báo cáo :”Đừng quan tâm đến bà
ta , chẳng qua là người không liên quan !” A , những lời này dường như
nghe rất quen ?!
“Ha ha . . . . . . Xem cậu kìa , thật đúng là người một nhà với Jer¬ry
, cách nói chuyện cũng giống nhau phết.” Hòa Minzy cười nói . Câu này
luôn là cửa miệng của Jerry , hơn nữa hắn ta rất giỏi phớt lờ .
Nhìn Hòa Minzy châm biếm , cô mới sực nhớ , khó trách vì sao lại cảm
thấy quen thuộc
“Khởi My , cậu giỏi thật , không thèm đếm xỉa đến bà ấy luôn !” Nghĩ
đến Chu Hân Lan , cô liền tức cành hông . Lòng dạ độc ác , ngay cả
cháu trai đích tôn mà cũng không cần ?!
“Đừng nhắc tới bà ta nữa , tớ thấy không cần thiết phải nghĩ đến !”
Nhắc tới , quá khứ lại ùa về , đó là cơn ác mộng không thể nào quên .
![](https://img.wattpad.com/cover/131669998-288-k41893.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển Ver] TỔNG GIÁM ĐỐC, ANH THẬT LÀ HƯ
Fanfiction- Vì sinh mạng của cha, cô phải khuất phục trước âm mưu người mẹ kế. Với kế hoạch 'chứng cớ xử nữ' cô thuận lợi gả cho tổng giám đốc trẻ tuổi của tập đoàn Nguyễn Gia. Hôn nhân bất chấp, yêu thương chồng chất bởi vì ký ức năm xưa. Đến với nhau chỉ vì...