"Được" may lại 25 mũi, bác sĩ trưởng khoa ra lệnh cho Jennie phải nghỉ phép 1 tuần để chăm sóc vết thương, nhưng đối với Jen hiện giờ không thể nghỉ ngơi được, vì có chuyện còn quan trọng hơn vài vết thương vớ vẩn của cô lúc này..
- Chị Jennie
Rose đang ngồi trong phòng Jisoo, thấy Jennie liền kêu lên
Jisoo nghe thấy Jennie tới thì cúi gằm mặt, bộ dạng ăn năn này thiệt khiến người khác muốn giận cũng phải phì cười mà.
-Chị có sao không...?
- Chị không sao, vết thương vớ vẩn thôi mà
Jennie nhìn Rose cười nhe răng.
- Vớ vẩn? Ash! Nhấc tay lên thử em xem
Jennie cố gắng nhấc tay lên để chứng minh cho Rose thấy mấy vết thương ấy là vớ vẩn thật sự nhưng vừa cố gắng một chút chỗ may lại nhói lên và rỉ máu khiến Jennie không thể ráng được nữa, cô suýt nữa bật khóc..
- Chị coi chị đi, tay còn nhấc không nổi mà kêu không sao
Jisoo lại một lần nữa đau nhói khi nghe Rose nói như vậy, Jisoo làm em đau đến vậy sao...
- Chị không sao mà con bé này
- Mà chị gái bá đạo có sứt mẻ gì không đấy? Không bị thương ở đâu chứ
Jennie đi đến giường bệnh ngó nghiêng khắp người Jisoo, cô sợ lúc nãy mình không để ý Jisoo lại giẫm phải mảnh chai
- Chị ấy không sao, chỉ có đầu óc là có vấn đề thôi, hừm
Rose liếc qua con người đang ngoan ngoãn cúi gằm mặt biết lỗi kia
- Không sao thì được rồi, thôi chị về kí túc xá đây, mai gặp lại
- Em nghe trưởng khoa cho chị nghỉ phép rồi mà?
- Không đi làm vô dụng lắm
Jennie cười
- Thôi, chị về nhé
Jennie chào tạm biệt Rose nhưng cũng không quên liếc đến bộ dạng cún con của tên kia rồi lại bật cười lần nữa.
Đi đến cửa Jennie bỗng nghe tiếng gọi
- Em..
Rose thấy Jisoo có điều muốn nói liền tinh ý xin phép ra ngoài.
- Ừm, có chuyện gì à?
- Em có thể đến đây ngồi 1 chút được không?...
Hôm nay 2 con người này hiền lành đến khó tin, không cắn nhau, còn thay đổi cách xưng hô.
- Chị... xin lỗi em... là chị quá quắc...
Jennie nhìn mặt con người đang xin lỗi mình mà muốn bật cười lớn. Gì vậy? Hôm nay không đóng vai bạo chúa nữa à
- Không sao, không cần xin lỗi
- ...
- Chị còn gì nói không không thì tôi về
Jennie đứng dậy, Jisoo bỗng nắm lấy tay em ấy. Vì Jisoo không thấy rõ nên đã đụng trúng chỗ đau, Jennie khẽ kêu lên: