Sân bay Boston ngợp kín người, Lisa cố gắng đẩy Jennie ra khỏi dòng người tấp nập.
- Chị JENNIEE
Rose mừng rỡ chạy tới
- Sao em lại ở đây
- Chị Jisoo mới uống thuốc nên ngủ say, em tranh thủ ra đón chị
- Đây là...
Rose hướng mắt về con người đứng sau nép bóng Jennnie đang không chớp mắt nhìn con gái nhà người ta.
- Lanoban, người ta hỏi đến cậu kìa
Lisa giật mình vì nghe có ai đó nhắc tên cúng cơm mình
- A, chào, chào bạn, chào
Jennie bật cười
- Hơi vấp rồi đó, gọi em thôi, con người ta còn nhỏ
- Chào, chào em, mình tên là Lalisa Manoban, rất vui được gặp cậu
Lisa hồ hởi giơ tay ra trước
Rose cười khúc khích với tên ngố này, ai đời một câu mà có tận 3 kiểu xưng hô
- Chào Lisa, em là Rose, em với chị Jennie quen nhau lúc thực tập
Rose bắt tay Lisa, tay y tá ấm áp thế này sao Lisa cảm thấy như đang ở trên mây
- Chắc mọi người cũng mệt, nếu chưa có chỗ ở thì cứ về nhà em cho tiện nhé. Em ở một mình nên mọi người đừng ngại
- Nếu được vậy thì tốt quá. Cho chị gửi tên Nô Ban này ở nhà em vài hôm nhé
Lisa mặt đỏ bừng, như kiểu ước gì thì được nấy, Lisa sung sướng muốn ngất tới nơi.
Rose dẫn mọi người về nhà cất đồ, mặc dù muốn Jennie được nghỉ ngơi nhưng chị ấy muốn đến bệnh viện lắm rồi nên Rose cũng đành lòng chiều theo.
——————Từ ngày bệnh trở nặng, Jisoo được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt sau cấp cứu. Nơi này cách biệt với khoa thần kinh, vì thế khi Jennie lại xuất hiện ở đây vì một nguyên do gì đó, mọi người cũng không thể biết được.
Người yêu mình nằm thoi thóp với ống thở, tay còn đang được truyền một bình nước biển đầy, dấu vết lấy máu còn vương ở mu bàn tay. Jisoo à, tại sao lại phải ra nông nổi này.
Chaeyoung đẩy xe lăn vào nhè nhẹ, sợ sẽ kinh động đến Jisoo. Khó khăn lắm chị ấy mới ngoan ngoãn ngủ được một giấc dài, không biết tỉnh lại rồi lại ngang tàn đến đâu nữa.
Jennie nhìn thấy Jisoo nằm đó.. thật sự không cầm nổi lòng. Dù cứng rắn đến đâu cô cũng không thể không xót xa. Đồ ngốc, đồ tồi, không phải chấp nhận phẫu thuật rồi đi tìm em sẽ dễ dàng hơn sao? Tại sao phải cứng đầu như vậy..
Jisoo động đậy ngón tay, Rose lập tức ra dấu cho Jen im lặng. Mở hờ đôi mắt, Jisoo mệt thở chậm rãi như chú mèo con yếu ớt bị mắc mưa