Nghê Chấn Bình và Lục Vân bố của Lục Phồn là bạn học cấp 3 với nhau. Lục Vân học khá hơn so với Nghê Chấn Bình, lên đại học cũng rất giỏi, vừa tốt nghiệp liền làm quản lý cho một nhà máy điện. Hồi ấy, Nghê Chấn Bình có thể vào làm ở nhà máy điện là nhờ vào mối quan hệ của ông ấy. Ban đầu, hai nhà đều ở ký túc xá của nhà máy. Về sau phân nhà, lại chọn ở cùng một tầng, cửa đối diện nhau, hết mực thân thiết.
Năm sinh Lục Phồn, Nghê Chấn Bình vừa lúc kết hôn. Trong bữa tiệc, Lục Vân vỗ vai Nghê Chấn Bình nói muốn làm thông gia, còn bảo ông chắc chắn sẽ sinh con gái. Vì thế mà lúc ấy, Nghê Chấn Bình và Trình Hồng bị mọi người trêu đùa "sớm sinh gái quý", nhốn nháo đến nỗi mặt mũi đỏ bừng.
Không ngờ ba năm sau nhà họ Nghê sinh con gái, Nghê Chấn Bình nhờ Lục Vân đặt tên, Lục Vân mở miệng liền lấy chữ "Giản", nói cùng với Tiểu Lục Phồn nhà ông hợp lại thành một đôi. Lúc đó, Nghê Chấn Bình cảm thấy có thể kết thông gia cũng tốt, biết gốc biết rạ nên vui vẻ chấp thuận.
Cả đại viện đều biết việc này, khó tránh khỏi có những người nhiều chuyện nói Nghê Chấn Bình nịnh bợ. Nhưng bọn họ cũng chỉ có thể nói qua loa. Khi ấy, Lục Vân đã có vị trí rất cao ở nhà máy, nên không mấy ai dám tỏ ý rõ ràng.
Lúc Nghê Giản còn bé, trong đại viện, hàng xóm đã xem cô như cô vợ nhỏ của Lục Phồn. Lục Phồn khi ấy mới bốn năm tuổi, cái gì cũng không hiểu, chỉ nghe Lục Vân nói, biết sẽ phải đối tốt với em gái Tiểu Giản.
Những chuyện này đương nhiên Nghê Giản không có ấn tượng gì, cô chỉ nhớ đến những chuyện sau năm bốn tuổi.
Bởi vì Trình Hồng sơ sẩy. Lúc Nghê Giản ba tuổi sốt cao trúng độc thuốc nên bị điếc, chuyển rất nhiều bệnh viện mà không chữa khỏi. Cô gần như không còn thính lực, máy trợ thính cũng không sử dụng được. Vì thế mà cuộc sống của cô sau năm bốn tuổi chính là học nói và đọc khẩu hình. Trình Hồng mất bao chi phí tìm giáo viên chuyên biệt, tiến hành huấn luyện khôi phục ngôn ngữ.
Sau khi Nghê Giản bị điếc, mọi người trong đại viện không còn gọi cô là cô vợ nhỏ của Lục Phồn nữa. Bọn họ đều nghĩ chuyện này có lẽ đã xong.
Nghê Giản không học mẫu giáo. Năm sáu tuổi học luôn lớp một, cùng trường với Lục Phồn. Tuần đầu tiên đến trường, ai cũng biết lớp 1 - 3 có người bị điếc. Sau hai tuần, cả trường đều biết điều này.
Đó là quãng thời gian u ám trong đời Nghê Giản. Khi ấy, Trình Hồng và Nghê Chấn Bình đang trong cuộc chiến, bọn họ gần như không quan tâm gì đến cô, còn mọi người ở trường thì thường dùng ánh mắt lạ lẫm để nhìn cô. Suốt học kỳ một, Nghê Giản dường như không nói chuyện với ai trong lớp.
Khi ấy, Nghê Giản thích nhất giờ tan học. Lớp 1 tan sớm nhất. Sau khi thầy cô ra khỏi cửa, cô là người thu dọn xong đầu tiên, vội vã ra ngoài, đến lớp 5 - 2 để đợi Lục Phồn. Mọi người lớp 5 -2 đều biết lớp 1 - 3 có một đứa trẻ bị điếc là hàng xóm của Lục Phồn.
Lục Phồn chưa bao giờ chế nhạo Nghê Giản là người điếc. Anh luôn đứng đối diện khi nói chuyện với Nghê Giản, để cô có thể nhìn rõ môi anh.

BẠN ĐANG ĐỌC
[HĐ - Hoàn] Phồn Giản - Quân Ước
عاطفيةNội Dung Truyện : Phồn Giản Thể loại: Hiện đại, nữ chính bị tật ( điếc ) Số chương: 61 chương Nguồn raw: 91baby Editor: Hamilk ANH TỚI BẢO VỆ THẾ GIỚI - EM TỚI BẢO VỆ ANH Lời editor: - Nếu các bạn đã chán soái ca, mỹ nữ? Hãy nhảy hố của tớ. - Nếu cá...