Chương 10: Con gái ăn lắm nói nhiều

2.8K 106 5
                                    

Mộ Khả Nhạc khó chịu từ từ mở mắt, đôi mắt to xanh lơ phủ một tầng lớp sương mờ, kết hợp với khuôn mặt bị biến dạng đáng yêu đến tột cùng.

 Môi hồng bị bóp lại chu lên như mỏ chim khép lại thật khó khăn.

Mày đẹp nhăn nhó, mắt to xinh đẹp dần tỉnh táo lại, chớp chớp mi mắt, đập vào mắt là khuôn mặt trắng nõn tuấn tú như cười như không nhìn Mộ Khả Nhạc

 " Nha, tiểu ca ca này thật xinh đẹp".  Cơ mà cái má cái khớp hàm mỏi quá..

Dương Chí Dực thấy đạt được mục đích, ngón tay nhẹ nhàng thả lỏng. 

Mộ Khả Nhạc cựa quậy thân mình thì mới phát hiện đang nằm trong ngực người ta, ngồi bật dậy thật nhanh, khuôn mặt nhanh chóng lan đỏ đến tận cổ, đôi mắt đáng thương hề hề bối rối, ngại ngùng nhìn Dương Chí Dực

 " Mụ mụ mà biết cô ăn đậu hũ con trai nhà lành chắc chửi mình chết" , xem ra cô nếu không muốn bị mụ mụ ở nhà vũ võ ( hành hạ bằng võ ) thì nên chú ý một chút thì hơn.

- Xin lỗi, tôi không cố ý...tiểu ca ca, đây là đâu vậy?.

Giọng nói non nớt, trong trẻo, ngọt ngào the thé như trẻ con, một người cứng đá như thế nào cũng phải mủn lòng trước giọng nói có một không hai này. 

Nhưng với cậu thì chỉ là tiểu nhân nhi, cái mặt với cái giọng không đồng nhất thì đúng là kỳ kỳ.

Ngồi yên bên cạnh Dương Chí Dực miệng vừa nói mắt vừa liếc ngang liếc dọc tò mò, cuối cùng dừng trên Dương Chí Dực.

Cô trừng mắt to. Đây chính là vị tiền bối mà cô gặp ở trạm xe bus, nhớ lại từng đoạn khi lúc về thì khuôn mặt lại đỏ thêm một lần nữa. 

" Úi chà, có duyên quá "

Thật ra cô không cố ý ôm Dương Chí Dực, chỉ là lúc đó cơn buồn ngủ bất ngờ ập đến kì lạ khiến Mộ Khả Nhạc không thể chống cự được, trong mơ cô mơ thấy mình cả người khó chịu ,ngứa ngáy thì lại có gì đó làm người cô mát mẻ bình thường lại.

Nhớ lại cũng chỉ là một giấc mơ bình thường nên Mộ Khả Nhạc vứt bỏ sau đầu. Bây giờ cô chỉ muốn biết mình đang ở đâu.

Từ lúc thân hình mềm mại ra khỏi khuôn ngực khiến Dương Chí Dực hơi mất mát một chút, cảm xúc ở bàn tay vẫn còn dư âm sự mềm mại, mát lạnh. 

Nhìn khuôn mặt lúc trắng lúc đỏ thay đổi đa dạng kia khiến tâm tình của Dương Chí Dực khá hơn.

 Ánh mắt hiện lên ánh lạnh: Để có dịp cậu sẽ lại được nhào nặn khuôn mặt nộn kia.

Ngồi thẳng nhìn vào cặp mắt xinh đẹp câu nhân của Mộ Khả Nhạc, Dương Chí Dực khẽ tán thưởng trả lời ngắn gọn cô bị sốt rồi được hắn đưa đến đây tìm bác sĩ.

Đầu nhỏ khẽ gập gập đầu cảm kích, răng nanh nhỏ xuất hiện, tóc xoăn nâu khẽ lay động theo nhịp điệu cảm kích như cộng mì tôm, tạo nên khuôn mặt đáng yêu tinh khiết không nhiễm tạp chất.

Lấy tay nhỏ hất một lọn tóc trên khuôn mặt trứng ngỗng, bàn tay cô thô lỗ phệt lên mặt cho sợi tóc không dính lên miệng.

Mùa Thu Đó Có Em ( Cute, sạch).Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ