Trầm Lăng nhẹ nhàng vỗ về Huyền Minh đang lâm vào mê man, ngón tay nhẹ nhàng chậm chạp chuyển động, thân hình Huyền Minh không dài, chỉ có khoảng hai ba mươi thước, cánh chim mỏng manh, thản nhiên tản ra một vầng sáng, thân rắn màu ngân bạch oánh nhuận sáng bóng, giống như bạch ngọc thượng đẳng, trong bóng đêm tối tăm u tĩnh tăng thêm một tia khí trời.
"Lăng, vì cái gì mà xuất hiện giữa khu rừng này?"
"Không biết, nhất khắc tỉnh lại đã ở nơi này, Đông Hoàng có thể nói nơi này đã xảy ra chuyện gì không?"
"Lăng không biết."
Trầm Lăng không khỏi mỉm cười, hắn như thế nào có khả năng biết được, mới một ngày trước, hắn còn biếng nhác đứng ở Giang Lăng, ngồi điều hòa, hưởng thụ cuộc sống thích ý thoải mái. Lại cách một ngày, cuộc sống của hắn đã xảy ra cách biệt một trời một vực, không chỉ nói đến thời không khác lạ, hắn còn gặp gỡ được Huyền Minh cùng Đông Hoàng.
Có đôi khi vận mệnh chính là kì lạ như vậy, làm cho người ta trở tay không kịp, thất thần dừng ở phương xa, suy nghĩ du ngoạn không biết đi tới nơi nào? Ngón tay thon dài không tự chủ gõ gõ đùi, làm ra tư thế đang đàn dương cầm.
Lắc đầu, con ngươi đen bóng như diệu thạch, tỏa mát lạnh lùng.
Nhìn lại Huyền Minh, đáy mắt nồng đậm ác ý thú vị, một tia ý xấu nảy lên trong lòng
"Ta lần đầu biết nguyên lại động vật cũng có thể nói chuyện, ngươi là loại gì?"
Bất đồng với con ngươi đen trong trẻo của Trầm Lăng, con ngươi đen của Đông Hoàng mang theo thanh u, giống như những vì sao nở rộ trên bầu trời đêm, thâm thúy mà xa xôi, thần bí khó lường, ai cũng không thể nhìn rõ đến tột cùng sau con ngươi đen kia ẩn chứa bí mật gì, thân hình to cao, mái tóc đen rối tung dài tới thắt lưng, bên hông tùy ý khoác một kiện da thú, hơi thở nồng đậm nam tính, ở trên ngươi nam nhân này thể hiện không sót chút nào.
"Lăng muốn biết?"
"Có chút tò mò, ngươi nói Huyền Minh là Dực xà tộc, vậy ngươi là gì?"
"Thật muốn biết, ngươi thân ta một chút ta liền nói cho ngươi."
Cúi đầu sát tới, tiếng nói khàn khàn khiêu gợi, quanh quẩn vang bên tai Trầm Lăng, khiến đáy lòng hắn nhịn không nổi run lên nhè nhẹ, một tia rung động không rõ xẹt qua, khóe miệng run rẩy, đáy lòng không ngừng rủa thầm. Trầm Lăng ngươi là nam nhân, là nam nhân tuyệt đối không thể phiêu nam nhân, cho dù nam nhân trước mặt mị lực kinh người, diện mạo mê nhân.
"Thấy rõ ràng, lão tử là nam nhân, cùng với ngươi là một dạng a."
E ngại Huyền Minh đang ngủ, Trầm Lăng nhéo bên thắt lưng của Đông Hoàng một cái, tận lực đè thấp thanh âm, như răng nhếch miệng trừng mắt với Đông Hoàng, nam nhân chết tiệt này, thế nhưng lại còn dám trêu chọc hắn, chẳng lẽ y không biết nam nhân buổi tối tối kị không chịu nổi trêu chọc, tùy thời đều có thể hóa thân thành lang sao, tầm mắt ái muội đảo qua thân hình to lớn vĩ ngạn của Đông Hoàng, đầu lưỡi liếm liếm đôi môi, nếu là ở mặt trên, hắn sẽ không so đo (Ngất, vừa rồi ai bảo nam nhân không thể phiêu nam nhân, Xem ra anh là cũng muốn ở trên đi.)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Reup] Thú Nhân Chi Luyến Sủng (Hoàn)
Ficción GeneralTác giả: Phi la Thể loại: Nhất thụ đa công, cường công cường thụ, nam nam sinh tử, HE Chủ nhà: https://lilith12356.wordpress.com/thu-nhan-chi-luy%E1%BA%BFn-s%E1%BB%A7ng/ -----o0o----- Reup đã có sự cho phép của editor. Mong các bạn đọc vui vẻ...